Hạ Như Sương mỉm cười gật đầu, bảo đảm sẽ gọi điện.
Chờ sau khi anh ta đi, Hạ Như Sương vội bò từ trên giường dậy, cô ta vớ ngay lấy điện thoại di động, gọi vào một số máy ở Dung Thành.
"A lô, là em, Như Sương, à, em không có gì, chỉ là hỏi thăm trong nhà sao rồi, chú và dì có khỏe không?"
"Vậy giúp tôi gọi chú đi, đã lâu rồi không nói chuyện với chú..."
Một lúc sau, người làm nhà họ Hạ gọi ông Hạ đến nghe máy.
Hạ Như Sương nghe thấy, ông Hạ cất tiếng: "Như Sương, sao giờ này gọi điện vậy, có phải có việc gì không?"
Hạ Như Sương nắm chặt điện thoại trên tay, cả nhà họ Hạ, cô chỉ đặt hy vọng vào chú Hạ này thôi.
Cô phải lấy được sự thương cảm từ ông, Hạ Như Sương hít sâu vào, cố ý làm ra vẻ vừa khóc xong, nói với giọng mũi: "Chú à... con chỉ nhớ nhà thôi..."
"Con bé này, sao vậy... có phải xảy ra việc gì không?"
Hạ Như Sương vội phủ nhận: "Không có chú... Chú đừng nghĩ nhiều, thật sự con không có gì cả..."
Cô biết càng phủ nhận thì đầu dây bên kia càng khẳng định cô xảy ra chuyện, nhất định sẽ hỏi tới cùng.
Quả nhiên như cô mong muốn, ông Hạ lại hỏi tiếp: "Chúng ta đều là người một nhà, con đừng gạt chú, chú hiểu con quá mà, nếu con không xảy ra chuyện gì lớn thì nhất định sẽ không nói những lời này."
Hạ Như Sương sụt sịt: "Chú à, không có việc gì thiệt mà. Con chỉ cảm thấy dạo này thật mệt mỏi... "
"Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878385/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.