Cô ta vô ý thức cao giọng, quát lên: "Tôi đã nói gì? Tôi có nói gì sao? Gì mà tôi thân thiết với anh ấy, cô đừng từ sáng đến tối chỉ biết nói nhảm!"
Giọng cô ta sắc bén dị thường, đột nhiên đứng lên, đẩy ghế về sau rồi xoay người chạy ra khỏi văn phòng.
Những người vốn đang ồn ào nói chuyện trong văn phòng, lúc này đều dừng lại.
Bà chị bị quát hừ một tiếng: "Nhìn thấy chưa, thẹn quá hóa giận đó. Trước đây ỷ nhà mình có chút địa vị thì luôn làm ra vẻ ta đây trong cục, suốt ngày ở trước mặt tôi nói Sở Trưởng Du thế này thế nọ với cô ta, làm cứ như người ta thích cô ta không bằng, hừ... giờ đây bị đánh vào mặt rồi chứ gì!"
Vương Tề Xuyên nhiều chuyện sáp lại gần: "Chị Vương, cô ấy thích lão Đại chúng ta à?"
"Nếu không cậu thấy thế nào? Tôi nói cho cậu biết, cô ta... "
...
Sau khi Du Dực rời khỏi cục liền đi thẳng đến phủ Tổng Thống, tiếp nhận sự bổ nhiệm trực tiếp từ phía Tổng Thống.
Nếu là người khác chắc họ sẽ cảm thấy vô cùng vinh dự, nhưng từ đầu đến cuối Du Dực đều tỏ ra chuyện này hình như không hề liên quan đến anh.
Khi Du Dực thi tốt nghiệp, anh đã báo danh vào trường quân đội, lúc đó anh chọn như thế không phải vì anh muốn hướng theo cuộc sống quân đội mà anh chỉ muốn rời xa ngôi nhà kia một chút. Trong trường quản lý theo hướng quân sự hóa, vô cùng nghiêm khắc. Sau khi tốt nghiêp có thể không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878361/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.