Nhiếp Thu Sính đỏ mặt, từ khi biết Du Dực đến giờ, cô cảm thấy mình suốt ngày đỏ mặt thôi. Lúc mới bắt đầu, chỉ cần chạm tay cũng khiến cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, hiện giờ, nghe anh cứ một tiếng lại gọi một tiếng vợ, cô ngược lại càng bình tĩnh, giống như trở thành... thói quen.
Nhiếp Thu Sính cảm thấy được, thói quen quả thật là một chuyện vô cùng đáng sợ. Nhưng hiện giờ, chuyện này thật sự đã trở thành thói quen của cô.
Cô thấp giọng: "Thật sao?"
Du Dực gật đầu: "Thật sự, đây là nhiệm vụ cuối cùng, chờ anh trở lại sẽ cho Cục Trưởng về vườn để chính mình đảm nhận luôn, về sau mọi chuyện sẽ giao cho người khác đi làm."
Lời này của Du Dực là muốn cho Nhiếp Thu Sính không sầu lo nữa, kỳ thật, chính bản thân anh cũng không muốn tiếp tục công việc này, những người làm công việc như bọn họ gần như rất ít người có thể có kết cục tốt, bởi vì bọn họ đã biết quá nhiều chuyện.
"Vậy... Được rồi... Em cùng Thanh Ti sẽ chờ anh về, bao giờ anh đi?"
"Ngày mai."
Nhiếp Thu Sính kinh ngạc: "Nhanh vậy sao?"
"Ừ, làm xong sớm để trở về sớm, hơn nữa bên kia cũng thúc giục nhiều lần rồi." Bên kia đã thúc giục anh không biết bao nhiêu lần, có thể kéo dài đến ngày mai đã là kỳ hạn cuối cùng rồi.
Nhiếp Thu Sính cắn răng: "Vậy anh có cần em chuẩn bị hành lý cho anh không?"
"Không cần, anh đi đơn giản thôi, không cần chuẩn bị đâu, cục đã chuẩn bị tốt cho anh rồi." Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878324/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.