Giọng nói của Thanh Ti lảnh lót mà vang dội, đồng thời lại mang theo nỗi sợ hãi. Dù sao cô bé vẫn chỉ là một đứa bé, có thông minh đến mấy thì cô bé cũng mới có 8 tuổi. Bọn buôn người thấy cô bé xinh đẹp, cảm thấy có thể bán với giá hời, bên cạnh cô bé lúc ấy lại không có người lớn nên mới nhanh chóng bắt cô bé đi.
Thanh Ti biết mình tám chín phần là gặp phải bọn buôn người rồi. Cô bé vô cùng sợ hãi, nhưng mà dù cô bé nói gì, những người khác đều nghĩ rằng hai người phụ nữ trung niên kia mới là kẻ nói thật, vì gương mặt bọn họ đều rất hiền lành, đôn hậu nên khiến cô bé càng giống với một cô bé bị làm hư, ngay cả mẹ ruột cũng không nhận.
Thanh Ti muốn khóc, nhưng mà cô càng sợ nếu mình khóc thì sẽ không còn sức mà chạy trốn. Bị túm từ trên tầng lôi xuống dưới, Thanh Ti vẫn muốn tìm người cầu cứu nhưng những người lớn ở nơi này, hoặc là cảm thấy Thanh Ti đang nói dối, hoặc là lười xen vào chuyện của người khác.
Vừa rồi Thanh Ti luôn quan sát người qua lại, cô bé tuy còn nhỏ nhưng mà vì nguyên nhân gia đình nên đã sớm biết tình người ấm lạnh thế nào, hiểu được cách quan sát sắc mặt người khác. Những người đi ngang qua cô bé, phần lớn đều là lạnh lùng, chỉ duy nhất có cậu bé đang dựa vào lan can kia là khác, ánh mắt sáng ngời, trên mặt mang theo nụ cười khinh thường, giống như đang cười nhạo hai bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878312/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.