Diệp Kiến Công thêm một câu: "Đừng phớt lờ công sức của người khác. Đối với cô, mấy năm nay, tất cả những chuyện cô làm cho tôi, mỗi chuyện đều có cái giá của nó. Nếu cô muốn cho người khác biết, tôi đây cũng chẳng sao cả."
Lời này vào tai Hạ Như Sương vốn đang gần phát điên, rốt cuộc cũng làm ả dịu đi một chút.
Hạ Như Sương hít sâu một hơi, nói: "Vừa rồi tôi nói cũng có chút không đúng, tôi xin lỗi, khi nãy là tôi giận quá mất khôn. Nhiếp Thu Sính là người thế nào, cô ta chỉ là một đứa con gái lớn lên ở nông thôn, cái gì cũng không hiểu, mang theo một đứa nhỏ, cô ta sao có năng lực gì? Vậy mà lần nào cô ta cũng tránh thoát, để đến giờ cái đơn giản nhất là hành tung của cô ta chúng ta cũng hoàn toàn không biết?"
Diệp Kiến Công nghe châm biếm này của ả, làm gì có ý xin lỗi nào, rõ ràng vẫn hoài nghi lão mà.
Lão nói thẳng: "Cô đừng quên bên cạnh cô ta còn có một gã đàn ông có thủ đoạn thông thiên. Cô cũng đừng nói Diệp gia tôi ở Lạc Thành lợi hại thế nào, dù sao về cơ bản tôi cũng không thể đấu lại được gã kia. Bằng không, cũng không đến nỗi vợ chết, hai con tàn phế. Nếu cô thật sự nghi ngờ tôi, vậy thì tự mình đi mà thăm dò, đi mà tìm hiểu. Chuyện này tôi mặc kệ, nhà chúng tôi giờ cũng chẳng còn gì để bồi thêm cho cô nữa đâu.”
Từ trước đến giờ, Diệp Kiến Công vẫn luôn kính cẩn nghe theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878297/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.