Giọng nói của Du Dực vô cùng dịu dàng, giống như ánh mặt trời lúc này, vô cùng ấm áp, rực rỡ. Ngón tay của
Nhiếp Thu Sính đặt trong lòng bàn tay anh Véo trộm một cái: “Đi thôi.”
Cô biết, đi cùng với anh, sẽ không còn phải đối mặt với bóng đêm đen tối. Về phần Du Dực, anh chỉ cảm thấy lòng bàn tay bị cô cấu vô cùng ngứa, nhưng cảm giác ấm áp vẫn từ lòng bàn tay lan đến tận đáy lòng.
Sau khi lên xe, Du Dực hỏi hai người: “Tôi nhờ các cậu thu dọn phòng ở cho tôi, đã làm ổn thoả chưa?”
Một khi đã tính toán quay lại, anh đương nhiên muốn sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, lần này không phải chỉ riêng anh, anh đương nhiên sẽ không để hai mẹ con cô phải chịu khổ, anh nhất định phải chuẩn bị một cái nhà thật chỉnh tề.
Lái xe là Vương Tế Xuyên, cậu nói: “ Lão Đại, anh cứ yên tâm đi, chuyện anh phân phó, bọn em nào dám chậm trễ, huống chi... chị dâu cùng cháu đã đến đây, chúng em sẽ càng thêm cẩn thận mà”
Cậu nhìn thoáng qua hình ảnh trong gương chiếu hậu, cô bé mà Du Dực ôm trong lòng kia, mặc dù đôi mắt vẫn còn nhắm nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại vô cùng xinh đẹp, nhìn rất giống mẹ của mình, làn da trắng hồng mềm mại, mịn màng, lông mi thật dài, vừa nhìn qua đã biết sau này khi trưởng thành, con bé chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân.
Đáng tiếc, giờ con bé còn quá nhỏ, nếu không thì tốt rồi.
Du Dực điều chỉnh tư thế của Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878292/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.