Du Dực Xoa Xoa đầu cô, giọng nói ấm áp: “Không sao, có mấy con chuột nhắt tới phá đám thôi mà, anh sẽ nhanh chóng xử lý, em với Thanh Ti đừng Xuống.”
Nhiếp Thu Sính vốn còn đang trong cơn ngủ nên rất mông lung, nhưng khi cô nhìn thấy một đám mặt mũi bất lương đứng chặn ngay đầu ghế thì mới vỡ lẽ đang xảy ra chuyện gì.
Cô hơi bất ngờ, lại nhìn thấy ánh mắt cả bọn đang đổ dồn về phía mình, toàn bọn hèn hạ và ác ôn, khiến cô rất khó chịu. Cô nắm chặt chiếc áo Du Dực vừa đưa, thì thầm với anh: “Anh cẩn thận nhé, đừng để bị thương”
Cô biết Du Dực rất lợi hại, nhưng ở đây chật chội thế này, lũ kia lại đông nên không khỏi có chút lo lắng.
Du Dực mỉm cười: “Sẽ không đâu”
Mấy tên trộm kia nãy giờ trợn tròn mắt, vẫn tên côn đồ loắt choắt lúc nãy phản ứng đầu tiên, hắn lau lau nước bọt, lắp ba lắp bắp nói với tên đầu trọc: “Đại...đại...đại ca đại ca thấy chưa, thấy chưa? Ả vợ kia thật xinh đẹp vừa nhìn cái đã muốn nhỏ dãi rồi!”
Con ngươi của gã trọc như sắp bị long ra đến nơi, hắn rít nước miếng: “Bố mày thấy rồi, không cần nói nữa.”
Con mắt hắn cứ dán vào Nhiếp Thu Sính chòng chọc không dứt ra nổi: “Nhãi ranh, mày đểả vợ mày tiếp tao một đêm, đợi tới lúc trời Sáng tao để cả nhà mày xuống tàu bình an, bảo đảm không xử mày, thế nào?”
“Thằng ranh này mày có nằm mơ cũng không được đâu, lão đại của bọn tao rất ít khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878287/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.