Được, vậy anh đi trước đi.” Cục trưởng Sở nhìn theo bóng Du Dực, xoa Xoa cằm nói: “Thực ra... tôi còn chưa nói hết với anh, tôi nói với con trai tôi, chỉ cần có công phu thâm hậu, đỗ vào trường đại học tốt, sớm muộn... có thể ôm cô bé về nhà”
Du Dực mua dấm về đến nhà thì Thanh Ti cũng vừa thức dậy.
Con bé vẫn còn nhỏ nên những lời Sở Yêu nói với con bé ngày hôm qua, Thanh Ti căn bản không để tâm, đã sớm quên chuyện đó rồi.
Ản sáng xong, Du Dực và Nhiếp Thu Sính bắt đầu chuẩn bị sắp xếp đồ đạc.
Tuy Nhiếp Thu Sính muốn mang theo tất cả đồ vật trong ngôi nhà này, thế nhưng rốt cuộc cũng chỉ là nghĩ vậy mà thôi, cô chỉ mang theo những đồ dùng cần thiết, tuy đã cố gắng giảm ít nhất có thể nhưng số đồ đạc vẫn phải xếp đầy vào ba thùng đồ lớn.
Sắp xếp xong, Nhiếp Thu Sính nhìn Du Dực: “Có phải là... nhiều quá không anh?”
“Không nhiều, em xem xem còn đồ gì đặc biệt muốn mang đi, chúng ta mang theo thêm một
1t.
Du Dực rất thích nhìn bóng dáng của Nhiếp Thu Sính bận rộn vì anh, vì Thanh Ti, trên người cô ấy có tất cả những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Trung Quốc truyền thống, dịu dàng mà hòa nhã, lịch sự mà cứng rắn, mạnh mẽ mà bao dung.
Nhìn thấy cô, Du Dực liền cảm thấy trong lòng mình cho dù là sóng đang cuồn cuộn cũng có thể dần dần trở về bình yên.
Nếu như anh là một thanh kiếm vô cùng sắc nhọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878273/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.