Từ thành phố xuống, vừa nhìn thấy hai
người họ, ông đã tiến lại chào hỏi thân mật: “Anh Anh Du, cô Cô Nhiếp, tôi là Tề Hạo, luật sư của các vị”
uật sư mà Du Dực mời lần này từ
Ông đã hoàn toàn hiểu rõ vụ việc, nhưng đây là lần đầu tiên găp mặt đương sự.
Du Dực gật đầu, khá hài lòng với luật sư, xem ra ông ta cũng thông minh đấy, gọi cô Cô Nhiếpchứ không phải bà Yến.
Nhiếp Thu Sính gật đầu chào luật sư Tề.
Luật sư Tề trao đổi với họ một lúc về vụ án, sau đó nói: “Sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào thôi.”
Du Dực gật đầu: “Đi nào.”
Anh ôm vai Nhiếp Thu Sính, bế Thanh Ti trên tay, đi qua trước mặt Yến Tùng Nam.
Từ đầu đến cuối, Thu Sính không nhìn Yến Tùng Nam đến một lần, điều này khiến Du Dực vô cùng thoải mái.
Nhìn họ đi về đằng xa, Yến Tùng Nam vẫn chưa định thần lại được từ giây phút ngỡ ngàng lúc nãy, lần đầu tiên hắn ta biết rằng, hóa ra Nhiếp Thu Sính lại có thể xinh đẹp đến mức ấy, từ cô toát lên cốt cách thần tiên, nào có chút gì là quê mùa đâu.
Yến Tùng Nam bỗng thấy nhói lòng chột dạ, hắn bắt đầu nghi ngờ bản thân mình, nhiều năm nay hắn dốc hết tâm can mải mê giành giật lợi ích cá nhân, rốt cục là đúng hay là sai?
Nếu như hắn ta an phận sống ở quê, yên ổn sống cùng Nhiếp Thu Sính, thì có lẽ bây giờ
hắn cũng được như tên gian phu kia ôm vợ ôm con, sinh sống hạnh phúc?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878247/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.