Mặc dù Du Dực không thấy buồn ngủ, nhưng vừa nhắm mắt chưa lâu đã ngủ được rồi.
Du Dực ngủ rồi, Thanh Ti với tay vuốt vuốt mặt anh, kiễng chân lên, như muốn nằm bên gối nhìn anh ngủ.
Nhiếp Thu Sính đẩy nhẹ cửa phòng, nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ, miệng đều đang mỉm cười.
Du Dực thì suôn sẻ về đến nhà, còn ở Lạc Thành, sáng sớm ra ở nhà họ Diệp đã có một phen hoảng hồn.
Sáng ra, người giúp việc dậy sớm quét dọn sân Vườn, mở cửa lớn ra.
Nhưng ai ngờ rằng, cửa vừa mở ra, đã bị cảnh tượng bên ngoài đập vào mắt khiến hồn xiêu phách lạc, chỉ nhìn thấy hai “cái xác chết” máu me bê bết ở ngoài cửa, máu vẫn đang rỏ long tong xuống dưới. Người vừa mở cửa ra, sợ đến nỗi không định thần lại nổi. Mọi người đều nghĩ là xác chết, nhưng đợi gỡ xuống thì mới phát hiện ra là vẫn còn sống.
Ngoài cửa có treo hai người máu me bê bết, người giúp việc trong nhà tất nhiên sẽ nghĩ ngay đến việc đi báo với chủ.
Kết quả là, gõ cửa Diệp Kiến Công mãi không thấy ra mở, ngược lại Diệp Chi Linh và bố cô ta nghe thấy tiếng kêu la liền chạy ra.
Hai người nhìn thấy máu me be bét, giật thót mình sợ hãi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chúng tôi cũng không biết nữa, sáng sớm mở cửa ra đã thấy hai người bọn họ bị treo bên ngoài, quả thật quá hãi hùng”
“Còn không mau đi báo cho anh trai tôi biết!”
Người giúp việc nói: “Đã báo rồi, nhưng... ông chủ vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878239/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.