thịch, giông như có người đang cảm một cái dùi trông dùng sức gõ vào
nhiếp Thu Sinh như nghe thấy tiếng tim mình đang đập mạnh, thịch thịch N tim cổ vậy, một cái, hai cái, ba cái.
Ảnh mắt. Du Dực quá dịu dàng, cũng quá thâm tỉnh, làm cho Nhiếp Thu Sinh không thể nói lên lời cự tuyệt.
Đầu lưỡi cô cứng ngắc, trong lòng có một âm thanh liên tục mê hoặc khống chế
cô, cô nghe thây bản thân mình không không chê được nói: "Cái đó... cái đó... anh cur...cur..."
Đột nhiên còn nói chưa dứt lời, trước mắt liền tối đen, mất điện.
Đột nhiên mất điện, cắt đứt lời nói mà Nhiếp Thu Sinh chưa nói xong, không nhìn mặt Du Dực, Nhiêp. Thu Sinh mới tỉnh táo lại một chút.
Cô có chút ảo não, vậy mà... lại bị mê hoặc rồi, cứ nói mỳ nhân kế, thực ra, mỳ nam kẻ cũng rất lợi hại.
Cô căn bản không kháng cự được. Có điều cũng may, bị mất điện, lời nói ngượng ngùng kia, cô còn chưa nói ra. Thế nhưng, cô không nói, Du Dực lại nói thay cô. Anh nói: "Anh biết em muốn nói gì, sau này. anh sẽ ỷ lại vào em..." "Này, em không có. A." << bị lỗi vài chứ nhé>>
Nhiếp Thu Sính chợt kêu lên, nhưng rốt cuộc không phát ra thêm âm thanh nào I UTGA,
Bóng tối là liều thuốc thúc đẩy sự mờ ám, bởi vì không nhìn thấy, sẽ không phòng bị nhiều như vậy, bởi vì không phòng bị nhiều nên sẽ cẫng dễ dàng đón nhận hơn.
Nhiếp Thu Sính chỉ khẽ vùng vẫy một chút, rồi để Du Dực tùy ý công thành đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878214/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.