"Dấu tay thì thôi nhé, nơi này cũng không có mực đóng dấu, tôi thấy..."
"Không cần mất công như vậy." Du Dực cầm bai bia mà Yến Tùng Nam uống được một nửa lên, đập lên trên bàn, tiếng choang vang lên vỡ vụn.
Yến Tùng Nam kinh ngạc: "Anh muốn làm cái gì thế?"
Du Dực túm lấy một tay Yến Tùng Nam, cầm lấy một mảnh sành vỡ rạch một đường trên ngón trỏ của hắn ta, máu chảy ra rất nhanh.
Yến Tùng Nam kêu một tiếng đau đớn: "Anh làm gì thế?"
Du Dực cầm lấy cái ngón tay đang chảy máu kia đưa về phía trên chữ ký của hắn ta, dùng sức ấn xuống.
Sau khi đã ấn dấu máu tay lên, lập tức hất tay Yến Tùng Nam ra, từ trong túi tiền móc ra một chiếc khăn lau tay, "Được rồi."
Anh lau tay xong, cầm lấy tờ giấy kia gấp đôi lại cất vào miệng túi.
Một loạt hành động của anh cực kỳ nhanh chóng, Yến Tùng Nam vẩy vẩy giọt máu trên tay: "Này, bây giờ thì anh xong rồi chứ?."
Du Dực đứng lên, "Nhớ kỹ chuyện anh đồng ý, mẹ con họ, từ nay về sau không còn một chút quan hệ nào với anh nữa, nếu anh dám quấy rầy bọn họ lần nữa, tôi bảo đảm cho anh nếm thử thủ đoạn tàn nhẫn hơn Diệp gia."
Yến Tùng Nam rùng mình, người này... hơi đáng sợ.
Hắn nhớ tới lời mà Du Dực mới vừa nói..., mẹ con Nhiếp Thu Sính không còn một chút quan hệ nào với hắn nữa, hắn cảm thấy nhẹ nhõm và cũng cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác khó diễn tả.
Hắn lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878195/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.