Du Dực cười lạnh, gặp mặt! Được thôi, đúng là anh nên chính thức đi gặp tên khốn kiếp kia.
Du Dực nhét bức thư vào túi, lúc này mới mở cửa vào.
Nhiếp Thu Sính hỏi: "Ai vậy?"
Du Dực thuận miệng nói: "Không có chuyện gì, là lão Sở tới nói với anh chuyện mấy người Đào gia lần trước bị bắt, ông ta nói, hai ngày nữa ông ấy tính thả mấy người ra trước."
Nhiếp Thu Sính không nghi ngờ gì.
Du Dực nói: "Anh đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại."
"Vậy lúc trở về anh nhớ mua ít thức ăn để xế chiều nấu cơm, anh muốn ăn cái gì thì mua cái đó." Có thể bản thân Nhiếp Thu Sính cũng không phát hiện bây giờ càng lúc cô càng quen với việc nhờ vả Du Dực, giống như một đôi vợ chồng già vậy.
Du Dực thích cô như vậy nhất, "Ừ, em thích ăn cá, anh đi mua cá."
Anh trở về phòng đổi một bộ quần áo, đó là Nhiếp Thu Sính mua cho anh, anh cảm thấy đó là bộ quần áo anh mặc đẹp nhất.
Soi gương sửa sang lại đầu tóc một chút, lúc này mới đi ra ngoài.
"Anh đi đây, Thanh Ti ở nhà ngoan ngoãn nghe lời nhé."
"Vâng, con biết rồi chú."
Nhiếp Thu Sính dặn dò một câu: "Đi sớm về sớm."
Một câu nói kia làm cho Du Dực toàn thân dễ chịu, lòng tràn đầy vui sướng, nhìn đi, cô ấy với anh mới là người một nhà, không phải là người một nhà làm sao có thể nói lời như thế.
Sau khi Du Dực đi, Thanh Ti tò mò hỏi: "Chú đi ra ngoài sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878191/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.