Ăn cơm xong, Du Dực ở trong bếp rửa bát. Nhiếp Thu Sính đi vào, anh nói: “Giấy triệu tập của tòa án đã được gửi đi rồi. Gần đây Diệp Gia chắc chắn sẽ có động tĩnh, em đừng đi lại lung tung. Lúc ra ngoài, nhất định phải có anh bên cạnh, biết chưa?”
Nhiếp Thu Sính gật đầu: “Vâng, em biết rồi. Bản thân em thì không sợ, em chỉ lo cho Thanh Ti thôi.”
“Không sao. Qua vài ngày nữa, trường học sẽ nghỉ hè.”
Thanh Ti ở bên ngoài réo gọi: “Chú ơi, có câu hỏi con không biết làm.”
Nhiếp Thu Sính vội nói: “Anh mau ra đó đi, còn lại để em dọn dẹp nốt được rồi.”
Du Dực đã rửa bát xong, anh lấy khăn mặt lau tay: “Vậy anh ra đó trước.”
Anh đi đến ngồi xuống bên cạnh Thanh Ti: “Câu hỏi nào con không biết làm?”
Thanh Ti chỉ vào một câu hỏi trong tài liều học tập: “Là câu toán này.”
Du Dực nhìn đề một lượt, cầm bút lên: “Câu hỏi này bây giờ con làm quả thực hơi khó…”
Du Dực giảng hai lượt, Thanh Ti liền biết làm. Cô bé lại hỏi anh hai câu hỏi khác. Làm xong bài tập, Thanh Ti ôm mặt nói: “Đến lúc nào mà ở nhà cũng có thể gọi ba thì thật tốt.”
Du Dực mỉm cười, vuốt tóc Thanh Ti nói: “Cái đó… ba sẽ cố gắng.”
Thanh Ti cổ vũ anh: “Ba cố lên!”
Đúng lúc Nhiếp Thu Sính đi ra, nhìn thấy hai người, cười nói: “Hai chú cháu đang nói cái gì thế?”
Thanh Ti nghiêng đầu cười nói: “Bí mật của con và... chú, tạm thời không thể nói cho mẹ biết được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878143/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.