"Là nó nói với tôi, Yến Thanh Ti nói ba nó chết rồi, không có ba, là nó chạy đến trước mặt tôi khóc lóc kể lể, tôi mới tin là thật, tôi..."
Du Dực lạnh lùng nói: "Cô câm miệng, một người trưởng thành bị một đứa bé tám tuổi lừa gạt, sau khi bị vạch trần, liền đẩy hết trách nhiệm cho một đứa bé, cô còn mặt mũi để nói, đừng lãng phí sự kiên nhẫn của tôi, lập tức để nó cút ra ngoài phạt đứng."
Du Dực thật không biết vì sao loại người như vậy lại có thể làm cô giáo, không có trách nhiệm, không có đảm đương, không có lòng nhân ái, không có đạo đức nghề nghiệp.
Anh vừa nghĩ tới cô ta nói với Thanh Ti những lời gay gắt như vậy, liền tức giận đến sôi máu.
Thanh Ti chỉ là một bé gái tám tuổi, cũng không phải là cái loại ngang bướng phá phách, đi học ngoan ngoãn nghe lời, mỗi ngày về nhà cái gì cũng đều không làm đã làm bài tập trước.
Ở trong trường này học sinh dựa vào quan hệ mà vào cũng không chỉ có một mình Thanh Ti, cô ta dựa vào cái gì cứ cố ý nhằm vào Thanh Ti?
Chu Giai Oánh chợt gào lên khóc: "Con không sai, con không sai... Yến Thanh Ti mới là người sai, chỉ nó có ba sao, chỉ nó thích khoe khoang, con nhìn không vừa mắt..."
Du Dực lạnh lùng quát lớn: "Câm miệng, nếu như không phải là bởi vì mày mới có tám tuổi tao thật sự sẽ làm cho mày vĩnh viễn cũng đừng nghĩ mở miệng."
Anh thật không có nghĩ đến một đứa bé tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878131/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.