Kỳ thật, biệt hiệu cũng không có gì, nhưng Du Dực nghe không thuận tai, cô bé nhà chúng ta xinh đẹp mà lũ nhóc này lại đặt cái tên vớ vẩn vậy?
Anh dừng lại, ánh mắt quét qua mấy đứa nhóc kia, người nhà những đứa trẻ này cũng rất lợi hại đó, con trai nhà cảnh sát trưởng, cháu trai của nhà phó huyện trưởng, cháu gái nhà huyện trưởng, vân vân.
Ánh mắt Du Dực lạnh lẽo nhìn qua bọn nó, mấy đứa trẻ sợ tới mức câm như hến, không dám nói lời nào.
Anh thả Thanh Ti xuống, nói với bọn nó: "Thanh Ti nhà chúng ta là một cô bé, mấy đứa các cháu đều là con trai, phải biết bảo vệ con gái, không được bắt nạt nó, nếu như các cháu dám bắt nạt nó sẽ khiến ta không vui, mà ta không vui hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, hiểu chưa?"
Mấy đứa nhóc gật đầu: "Hiểu rồi ạ!"
Du Dực xoa đầu Thanh Ti: "Đi chơi cùng bọn chúng, không được chạy ra bên ngoài sân nữa, bên ngoài có người xấu."
Thanh Ti gật đầu: "Vâng, con biết rồi."
"Chú phải đi ra ngoài một lúc, sẽ sớm trở về, con phải ngoan ngoãn đấy."
Thanh Ti hết sức gật đầu: "Vâng, con nhất định sẽ không đi ra ngoài."
Du Dực đứng dậy, "Phải chơi hòa thuận với Thanh Ti nhà chúng ta đó."
Mấy đứa trẻ cùng kêu lên: "Vâng..."
Du Dực rời khỏi, anh đi tới chỗ trạm gác cửa, nói với bảo vệ: "Ông Mã, tôi hoài nghi mấy người này là bọn buôn người chuyên lừa gạt trẻ con, bọn họ tới nơi này nhất định là thám thính đấy, vừa mới nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878101/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.