"C
hẳng có gì khó xử hết, miệng mọc trên người người ta, thanh giả tự thanh, Yến Tùng Nam còn dám trùng hôn thì sao tôi phải sợ chứ? Hơn nữa căn nhà này là của anh thuê, tại sao anh không thể dọn vào ở được?"
Lời lúc nãy của Du Dực càng khiến Nhiếp Thu Sính tin tưởng hơn vào nhân phẩm con người của anh.
Người ta bỏ tiền thuê nhà cho mẹ con cô, lại e ngại cô sợ người khác nói lung tung nên không tính dọn vào ở, người tốt như vậy, nếu như cô còn làm giá thì chẳng khác nào làm người ta đau lòng chứ!
Nhưng Nhiếp Thu Sính vốn không biết, Du Dực lúc đầu không tính dọn vào vì anh lo lắng những lời anh nói lúc nãy, nhưng anh muốn từ từ thực hiện kế hoạch, thuê một căn ở gần đây sau đó làm cho Nhiếp Thu Sính từ từ gỡ bỏ lớp phòng bị cho anh vào ở chung.
Anh không thể ngờ mọi việc thuận lợi bất ngờ, Nhiếp Thu Sính lại cho anh dọn vào ở chung một cách dễ dàng đến như thế.
Có điều, đổi một góc nhìn khác, chắc chắn cô đã bị Yến Tùng Nam làm tổn thương sâu sắc nên mới có thể chết tâm với hắn.
Trong lòng Du Dực càng thêm căm ghét Yến Tùng Nam, nhất định phải xử đẹp hắn!
“Cảm ơn...”
Nhiếp Thu Sính bật cười: “Tôi nên cảm ơn anh vì đã thuê nhà giúp chúng tôi mới đúng chứ, cảm ơn anh đã giúp chúng tôi nhiều như thế.”
Anh nghiêm túc nói: “Tôi đến đây để trả ơn nên đó đều là những việc tôi nên làm, những lời cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878075/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.