Du Dực cố gắng khiến bản thân trông hoà ái dễ gần hơn một chút, anh mỉm cười: "Chú tên là Du Dực, con có thể gọi chú là chú Du."
Trong lòng anh thật sự lo lắng, nhỡ đâu con gái cô không thích anh thì biết làm sao bây giờ? Du Dực hiện giờ thật không yên lòng, tâm tình này quả thực so với khi anh làm nhiệm vụ vô cùng khó khăn trước đây còn lo lắng hơn nhiều.
Thanh Ti tròn mắt nhìn anh, đôi mắt non nớt của trẻ con, con ngươi trong suốt như nước suối khiến Du Dực cảm thấy cô bé này nên là con gái anh mới phải. Anh vô cùng khẩn trương, nụ cười trên mặt càng thêm mất tự nhiên.
Thanh Ti nhỏ giọng gọi: "Chú Du..."
Giọng Du Dực nhẹ hẳn lại: "Trước kia mẹ con đã cứu mạng chú, lần này chú đếnđây để báo ân, con không cần sợ hãi, chú không phải là kẻ xấu."
Thanh Ti nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nhiếp Thu Sính hỏi Thanh Ti: "Con có đói bụng không? Ăn tạm chút đồ nhé?"
Hiện giờ thời tiết không lạnh, cơm mới mua về cũng chưa nguội, Nhiếp Thu Sính bón cho Thanh Ti ăn vài miếng. Trẻ con dạ dày nhỏ, con bé no rất nhanh. Thanh Ti thúc giục nói: "Mẹ, chú Du, chúng ta nhanh đi thôi... Con không muốn gặp lại người đàn ông kia."
Nhiếp Thu Sính kiểm tra trán con bé: "Con nói cho mẹ biết thân thể con giờ thế nào rồi nói tiếp."
Thanh Ti nói: "Con không sao, chú Du, mau đi thôi."
Vẻ mặt của Thanh Ti rất sợ hãi, dường như hình ảnh của Yến Tùng Nam trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878062/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.