Đám người vây quanh cửa nhà họ Yến còn chưa rời đi đã thấy chiếc xe kia quay lại. Du Dực hạ kính xe, hỏi: “Xe kia đã đi đâu?”
Anh giỏi về ra lệnh, gương mặt lạnh lùng, vẻ bề ngoài đường hoàng xuất chúng, lại cộng thêm ánh mắt tự cao tự đại khiến người nghe không kiềm chế được mà nghe theo lời anh.
Người dân sửng sốt một chút, sau đó liền theo bản năng trả lời: “Đi về phía trấn trên rồi, bọn họ cần quay về thành phố.”
“Đã đi bao lâu?”
“Xem chừng... khoảng hai tiếng rồi.”
“Từ thôn lên trấn trên có mấy con đường?”
“Chỉ có một đường thôi, bọn họ đã đi theo hướng đó rồi...”
Thôn dân nọ còn chưa nói dứt lời, Du Dực đã lái xe rời đi, chỉ để lại âm thanh động cơ ồn ào. Người dân trong thôn chỉ cảm thấy vô cùng bất ngờ, Yến gia này quả thật đã phát đạt sao? Ô tô cứ một chiếc lại một chiếc tới.
Người đàn bà khi nãy hỏi Du Dực có phải đến tìm Nhiếp Thu Sính hay không nói với người bên cạnh: “Tôi thấy người đàn ông vừa rồi hẳn là đến tìm Nhiếp Thu Sính đó, mọi người xem, hai người bọn họ liệu có phải là...”
“Lảm nhảm vừa thôi, Thu Sính là cô gái thế nào chứ? Nếu không có cô ấy, hai năm trước Tiểu Hổ nhà cô đã sớm mất mạng, cô cũng nói lời tử tế chút đi.”
“Mặc dù Thu Sính lớn lên xinh đẹp động lòng người nhưng cô ấy là người phụ nữ đứng đắn, cô đừng có mở mồm ra là đặt điều lên người người khác như thế!”
Người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878047/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.