Cô ta chỉ là một cô gái nông thôn rất rất bình thường thôi mà? 
Yến Tùng Nam quát lớn một tiếng: “Câm mồm, nơi này không cần em xen miệng vào.” 
Yến Như Kha cắn răng, ngậm miệng không dám mở lời, nó còn trông chờ Yến Tùng Nam dẫn nó vào thành hưởng phúc nữa kìa. 
Thanh Ti đứng sau lưng Nhiếp Thu Sính lộ ra cái đầu, hướng về phía Yến Như Kha làm mặt quỷ. Sau đó cô bé ngẩng đầu lên, lộ vẻ mặt khờ dại hỏi: “Mẹ ơi, nếu chúng ta rời khỏi Yến gia thì cuộc sống so với hiện tại có gì khác nhau?” 
Nhiếp Thu Sính ngồi xổm xuống, nói: “Có chứ, rời đi so với bây giờ sẽ rất tốt.” 
Thanh Ti lập tức nói: “Ba, vậy người tha cho con và mẹ đi thôi.” 
Yến Tùng Nam cảm giác muốn cắn răng, hắn không biết Thanh Ti thật sự không phải không hiểu mà là đang cố ý chọc tức hắn, hắn áp chế lửa giận, cố gắng thể hiện một bộ dáng gần gũi bình dị: “Thanh Ti, không lẽ con không cần ba sao?” 
Thanh Ti lắc đầu, nói: “Nhưng mà con không có ba, trừ hôm nay, con cũng chưa từng gặp ba.” 
Yến Tùng Nam cảm thấy nóng mặt, bị một đứa trẻ nói vậy cũng khiến hắn cảm thấy xấu hổ, hắn nói: “Nếu con đi theo ba, ba cam đoan mỗi ngày con đều có thể nhìn thấy ba.” 
Thanh Ti cắn cắn răng, khuôn mặt nhỏ khả ái tràn đầy nghi hoặc, cô nói: “Con không phải là đứa trẻ ba tuổi, năm nay con tám tuổi rồi, nhưng tám năm qua ba cũng không quan tâm đến con, về sau ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878038/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.