Nhiếp Thu Sính cảm thấy vô cùng khiếp sợ, 5 vạn, cái bát nhỏ này có giá trị ngần ấy tiền sao, cô nắm bàn tay Thanh Ti, lòng bàn tay cũng đầy mồ hôi.
Cô còn chưa nói câu nào, người trẻ tuổi kia lại nói: “Tôi vốn chỉ nghĩ là đến đây xem có thứ gì tốt không, đúng lúc thấy chiếc bát này của cô, tôi rất thích. Thật ra, chiếc bát này của cô hẳn là có thể có giá trị cao hơn nhiều, nhưng mà... hiện tại trên người tôi không có nhiều tiền đến vậy, nếu cô thấy được thì cứ đồng ý bán cho tôi trước, sau đó để lại phương thức liên hệ cho tôi, về sau tôi sẽ gửi thêm cho cô một chút nữa.”
Nhiếp Thu Sính vội vàng nói: “Tôi không...”
Cô còn chưa hết câu, ông chủ cửa hàng đã nóng nảy, vội nói: “Ôi chao ôi, cậu khinh người quá đáng, cậu không thể làm vậy được, vị này đến cửa hàng chúng tôi trước, sao cậu có thể chặn đường làm ăn của người khác như vậy?”
Người trẻ tuổi xoay người, cười nói: “Cho dù tôi có chặn đường thì sao, mở cửa hàng quan trọng nhất là chữ tín, nhìn ông thế này, đừng nói đến chữ tín làm tin, tôi thấy nhà các ông mở hắc điếm mới đúng. Nếu ông chủ của Khánh Phong Trai ở Lạc Thành biết chỗ này bị các ông kinh doanh như vậy, ông thấy ông còn giữ nổi bát cơm của mình sao?”
“Cậu... cậu...” Ông chủ biến sắc, nhanh chóng đánh giá vị khách trẻ tuổi này, xem cách ăn mặc, quần áo thì hẳn là đến từ thành phố lớn, lại nhìn đến cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878028/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.