Cố Cảnh Phong lại cuối đầu ngấu nghiến đôi môi mềm mại kia, bàn tay còn lại từ từ tiến vào trong váy cô. Ninh Tuyết hoảng hốt, vỗ mạnh vào ngực anh:
- Này, anh điên à, đây là nơi công cộng đấy!
Cố Cảnh Phong sực tỉnh, vội vàng chỉnh sửa lại quần áo cho cô. Ninh Tuyết thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng thoát nạn rồi.
Một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên:
- Đừng nghĩ như vậy là xong. Tôi đưa em về nhà tôi.
Nói rồi anh liền nhét cô vào trong xe, phóng xe về biệt thự nhanh nhất có thể. Ninh Tuyết kinh hãi hét lớn:
- Anh chán sống rồi à! Có chạy chậm lại không thì bảo.
- Này này, cẩn thận kẻo va vào cột đèn kia đấy.
- Từ từ thôi, bà đây còn chưa muốn chết aaaaaaaaaa...
- Em còn lãi nhãi nữa thì tôi không ngại chơi xe chấn cùng em đâu!
Ninh Tuyết im lặng ngồi ngay ngắn lại. Cô biết tính anh, nói được chắc chắn sẽ làm được.
Xe vừa dừng, Cố Cảnh Phong liền nhanh chóng lôi Ninh Tuyết xuống xe. Cửa phòng được đóng một cách vội vã, Cố Cảnh Phong đặt một nụ hôn lên môi cô, hai tay không rảnh rỗi mà nhanh chóng cởi quần áo trên người cô. Từng thứ, từng thứ một, cho đến khi Ninh Tuyết được đặt ngay ngắn trên giường, trên người cô sớm đã không còn một mảnh vải che thân.
Cố Cảnh Phong hôn khắp cơ thể cô. Mỗi tấc da thịt được anh chạm phải đều nóng rang cả lên. Ninh Tuyết không tự chủ mà vặn vẹo thân mình, miệng cô vô thức phát ra vài tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hao-sac-cua-toi/254654/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.