“Mẹ, mẹ không sao chứ?” Ân Thứ đi tới cạnh bà Ân, cao thấp đánh giá.
Bà Ân cười ôm lấy anh: “Không có việc gì, làm con lo lắng rồi.”
“Chúng ta về nhà thôi, mẹ phải hảo hảo nghỉ ngơi.” Ân Thứ dìu bà lên xe.
Bà Ân hỏi: “Chuyện này con vẫn chưa nói cho ba con đi?”
“Dạ.”
“Vậy đừng nói nữa, cứ để mẹ tự nói.” Loại chuyện có thể làm ông lo lắng khổ sở thế này, thể nào bà cũng phải thêm mắm thêm muối một phen cho thực sinh động, để Ân Thứ báo lại thì phỏng chừng chỉ mỗi hai câu—— ‘mẹ bị người ta bắt cóc’, ‘bất quá hiện giờ đã không có việc gì’, này thực không thú vị mà!
“…dạ.” Ân Thứ đáp, sau đó bảo cấp dưới gọi điện thoại thông tri với JC ở đây xảy ra tai nạn giao thông, tiếp đó không ở lại mà dẫn theo người băng băng lướt đi.
Trên xe, anh nắm chặt tay Tề Dịch, bất quá không hề liếc mắt nhìn cậu. Tề Dịch lén lút đánh giá anh, dùng chân ngoắc lấy chân đối phương. Ân Thứ bất động, cậu lại tựa vào vai anh, cọ cọ.
Chân mày Ân Thứ khẽ nhúc nhích, sắc mặt rốt cuộc cũng dịu đi vài phần.
Khóe miệng Tề Dịch mang theo ý cười, tựa vào người anh, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trở lại biệt thự, bà Ân bỏ lại một câu ‘các con cứ tự nhiên’ liền vội vàng chạy lên lầu.
Ân Thứ kéo Tề Dịch về phòng, đẩy cậu ngồi xuống sô pha, bản thân thì hung hăng ôm tay trước ngực đứng trước trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hanh-van-lai-tap/1959886/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.