Gã trừng mắt nhìn, lại trừng mắt nhìn.
Cô vẫn ở đó, chỉnh chỉnh tề tề, mái tóc vốn dài nay đã bị cắt thành mái tóc ngắn xinh đẹp, một cái áo khoác màu trắng vắt trên tay cô, áo sơ mi thẳng thớm hơi bó lại nơi eo, quần dài ôm chân cùng màu làm lộ ra đôi chân dài của cô. Một bộ quần áo này đúng là đã phô bày hết dáng người xinh đẹp của cô.
Nữ nhân này đúng là xinh đẹp chết đi được.
Nếu không phải sớm đã quên cô thì gã sẽ nghĩ cô là người mẫu thế giới.
“Tiểu Hàn? Cậu còn đang nghe không? Tiểu Hàn?” Giọng nói đầy nghi hoặc của Địch Canh Sinh truyền đến từ trong điện thoại.
Gã kéo thần trí từ trên người cô về, cố gắng ngăn lại tiếng tim đập bùm bùm để cô không nghe thấy, rồi đề phòng mà nhìn cô, đồng thời nói với Địch Canh Sinh: “Nhiều nhất tôi chỉ có thể chiết khấu cho ông 10%, muốn hay không?”
“20%.”
“85%.” Hắn nói, mắt vẫn nhìn cô gái kia đi về phía mình.
“Đáng chết, tiểu tử ngươi ngoạm cũng to quá đấy.”
“Ông có số tài khoản của tôi rồi, tốt nhất là ông chuyển tiền trước cuối tháng, đừng bảo tôi không cảnh cáo ông, nếu trễ một ngày tôi sẽ tính lãi đó.” Gã vẫn nhìn chằm chằm cô. Lúc gã nói chuyện thì cô ngồi xuống ghế đối diện, vắt hai chân với nhau, thần sắc thong dong.
“Lãi? Cậu là quỷ đói tiền đầu thai chắc?” Địch Canh Sinh la oai oái.
“Đa tạ đã chiếu cố, rất vui khi được làm giao dịch với ông, hy vọng lần sau có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-gian-xao/181067/chuong-10.html