Lạnh đến nỗi hương vị tình yêu không thể đánh bay được, lúc đầu chắc do ngại ngùng nên người Tưởng Ly có nóng nhưng bây giờ thì lạnh buốt da.
Điểm dừng chân ở Mĩ của cô là Chicago, tuyết rơi dày đặc nên việc đi lại rất khó, từ đầu đến cuối tuy là người được bế nhưng cô luôn là người kêu nhiều nhất kiểu như " Lạnh quá! " "Thời tiết chết tiệt" " Đông cứng rồi "...
Rất nhanh cũng thấy được chiếc xe ở đằng xa, bên cạnh là 1 người đàn ông trẻ tuổi đang đứng đợi, Dương Thần đến mở cửa xe vứt Tưởng Ly vào trong, hơi ấm trong xe khiến cô thoải mái hơn nhiều, ở thành phố S có lẽ ban đêm nên ở chicago là ban ngày.
Dương Thần cũng đi sang cửa bên kia mở ra tiến vào ngồi bên cạnh cô, lúc này Tưởng Ly mới để ý bàn tay của anh đỏ ửng nhưng gương mặt vẫn giữ nguyên thần sắc Tưởng Ly hốt hoảng: " Tay anh đỏ hết rồi này, lạnh lắm đấy! "
Tưởng Ly kéo lấy hai tay anh, đặt giữ 2 tay của mình rồi ma sát tạo hơi ấm.
Dương Thần quan sát Tưởng Ly đang cố giữ ấm tay mình, miệng vẫn không ngưng kêu
" Ôi! tội nghiệp, đôi tay tạo ra tiền! "
" Lạnh lắm không? "
" Trời đất ơi "
"..."
Tay và miệng cùng hoạt động, cô không ngừng xót xa, tiếc nuối đôi tay
" Yên lặng! " Dương Thần lẳng lặng lên tiếng, rồi rút tay trái của mình ra cầm chiếc ipad tiếp tục xem chữ.
Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-duong-tham-thuong/2436924/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.