" Con m* nó, Dương Thần cậu máu thật!"
Dương Tấn Phong đứng ở cửa mới vẻ mặt 3 phần bất mãn 7 phần kính nể, vốn đang ngủ thì nghe bệnh viện báo Hạ Tưởng Ly đã tỉnh nên Phương Liên kéo anh đi bằng được giữa đêm khuya yên ấm, ai biết đến đây thì nhìn cảnh con hổ đói Dương Thần đang gặp gụi kia.
" Tưởng Ly àaaa~~" Phương Liên mặc kệ hai người đàn ông người lườm trước người lườm sau kia, cô tiến tới khóc nức nở trước với Tưởng Ly
" Lại khóc rồi, không tốt cho em bé đâu bà mẹ trẻ " Tưởng Ly rút tờ khăn giấy trên bàn rồi lau đi nước mắt của Phương Liên.
Nhưng ai ngờ đâu càng lau thì Phương Liên càng khóc to hơn, Tưởng Ly luống cuống ngồi dậy dỗ dành Phương Liên, tay còn lại liên tục lau nước mắt.
Dương Tấn Phong thấy vợ mình khóc cũng ngừng đấu mắt với Dương Thần chạy đến với vợ mình
" Đừng khóc nữa, không tốt cho sức khoẻ " Dương Tấn Phong ôm dỗ dịu dàng.
" Anh đi ra "
" Hả?"
" ĐI RA NGOÀI KIA " Phương Liên đẩy Dương Tấn Phong ra khỏi người mình mà quát lớn.
Trong phòng lúc này ngoại trừ tiếng khóc thút thít thì có tiếng cười phát ra, Dương Tấn Phong cau có nhìn về nơi phát ra tiếng cười: " Cậu cười gì? "
Dương Thần trên môi vẫn không giấu nổi nụ cười chậm rãi đi đến choàng lên vai rồi vẻ mặt kiêu căng nói:
" Đi thôi, người đàn ông bị vợ đuổi "
"?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-duong-tham-thuong/2436903/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.