Chương trước
Chương sau
“Tô tiểu thư, đã lâu không gặp.”

“ Ơ, Ôn tiểu thư, là cô à?.”

“Đúng vậy. Tôi vừa mới cùng cha tiếp đón một vị khách quan trọng ở nhà hàng Tây,  tôi nghĩ bánh kem ở đây không tệ, liền muốn lại đây mua một cái.”

” Vậy thì cô đã đến chậm rồi, bánh kem ở đây mỗi ngày đều bán với số lượng có hạn.”

“ Thật sao?” mục đích của Ôn Nhã không phải bánh kem, cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc, nhìn cô gái kia không có gì khác lắm, liền đem đề tài chuyển lên người Ôn Hướng Dương:” Tô tiểu thư, tôi nghe nói chỗ này là một trong hai quán cà phê sang trọng của Nam Đức thị. Nhưng mà, thời điểm tôi vừa mới đi vào, tại sao lại thấy một người ăn mày cũng vào được.”

“ Ăn mày?” Vị Tô tiểu thư này nhất định là không chịu nổi bị đối xử giống như người nghèo hơn mình, cô ta nói như vậy là muốn kéo thấp giá trị địa vị của người khác thấp hơn mình, vừa nghe được Ôn Nhã nói như vậy, cô gái kia lập tức phản ứng lại, như là con rệp dệt đường, ghê tởm nói: “ Ăn mày ở đâu nhỉ? Chỗ sang trọng này mà cũng có một thứ ghê tởm như vậy?”

“Đúng vậy, tôi cũng thấy kì lạ. Này, cô xem, ở chỗ đó. Cô có nhìn thấy quần áo trên người cô ta không? Cái nhãn hiệu cũng không có, không chừng là mua ở cửa hàng vỉa hè nào đó? Lại nhìn ở đây, cư nhiên được đối xử giống chúng ta, cái thật giống như biến chúng ta thành phục vụ. Cái loại ăn mày này, có chỗ nào xứng đáng được nhận đãi ngộ như vậy? Cô nói, như vậy không phải hạ thấp địa vị của chúng ta sao?”

Ôn Nhã chỉ vào Ôn Hướng Dương và người bên cạnh Ôn Hướng Dương, miệng lưỡi cực kỳ châm biếm nói.

Tô tiểu thư kia nghe được Ôn Nhã nói vậy, quả nhiên có phản ứng.

“!” Cô vỗ tay kêu phục vụ.

Phục vụ đi đến trước mặt Tô tiểu thư kia, cung kính hỏi thăm: “Vị tiểu thư này, tôi có thể giúp gì cho cô?”

“ Tôi không muốn ở chung với cái loại nghèo nàn này, hạ thấp địa vị của tôi, tôi muốn các người đuổi cô ta ra ngoài, tránh ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống của tôi” Ánh mắt Tô tiểu thư tràn đầy sự chán ghét và khinh bỉ, liếc mắt nhìn Ôn Hướng Dương một cái làm bộ dạng giống như ghê tởm phun nước bọt.

Nghe xong, nhìn theo hướng mà Tô tiểu thư khinh thường, chính là Ôn Hướng Dương.

Nam phục vụ cười cười nói: “Vị tiểu thư này, thật xin lỗi, chuyện này chúng tôi không thể giúp cô được.”

“Cái gì? Thái độ của các người như vậy là sao? Ở chỗ này không phải là quán cà phê sang trọng của Nam Đức thị sao?” Tô tiểu thư lập tức nổi nóng, đột nhiên đứng dậy, không nhanh không chậm cầm ly cà phê trong tay đi.

” Mong cô chờ chút.” Thấy biểu hiện của vị Tô tiểu thư này, anh ta cúi chào, quay người đi tìm tổng giám đốc Đường, đem chuyện này nói một lần cho tổng giám đốc Đường.

Tổng giám đốc Đường là một người đàn ông thân hình cao lớn tuấn tú, hắn nghe xong những lời này, nhìn thoáng qua phía Tô tiểu thư, nhấc bước đi qua.

“Vị tiểu thư này, tôi là giám đốc ở đây. Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho cô?”

“ Giám đốc phải không? Tôi muốn các anh đuổi cô gái kia ra khỏi đây!” Tô tiểu thư nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương, mắt không có chút thiện ý nào nói.

Tổng giám đốc Đường mỉm cười, đối với Tô tiểu thư làm tư thế đuổi khách:” Thật xin lỗi, vị tiểu thư này. Nếu ở đây cô không hài lòng với chúng tôi, cô có thể rời khỏi đây.”

“Anh nói, anh nói cái gì?” Tô tiểu thư khó có thể tin nhìn giám đốc Đường: “ Mỗi tháng tôi đều đến đây xài hết mấy vạn,  ở đây tôi là khách VIP, các anh cư nhiên vì một người ăn mày, đuổi tôi đi?”

“Đúng vậy, mời cô rời khỏi!” Giám đốc Đường vẫn như cũ mỉm cười nói.

” Gọi bà chủ của các anh ra đây, các anh giám tỏ thái độ với tôi, tôi….”

“Không cần gọi.” Giám đốc Đường mỉm cười nói: “Vị tiểu thư này, nếu bà chủ của chúng tôi đến, cô sẽ càng thê thảm hơn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.