“Gâu gâu.” Cái cảm giác trong lòng mọi người đó khi thật khó hiểu, Tiểu Q ngậm Balo của Ôn Hướng Dương chạy vào, còn cắn Tiểu Kim một cái, nhìn về phía Tiểu Kim sủa một trận.
Tiểu Q tức giận cũng là chuyện bình thường, lúc này cắn Tiểu Kim một cái, trực tiếp khiến Tiểm Kim sợ tới mức hét lên.
Tiểu Kim và người nữ sinh kia muốn phản bác, nhưng mà, chiếc xe của người đàn ông ngoài kia cũng đủ khiến nhà cô ta tán gia bại sản, cô ta chính là muốn phản bác, cũng không biết phải phản bác như thế nào.
Mộ Lăng Khiêm đợi ở cửa một lúc, thấy Ôn Hướng Dương còn chưa ra, bên trong lại có nhiều người vây quanh như vậy, đặc biệt là còn có một người đàn ông, Tiểu Q hình như còn cắn người, hắn hơi nhíu mày, nhấc chân bước vào.
Mộ Lăng Khiêm vừa đi vào, những nữ sinh vậy quanh Ôn Hướng Dương đều tự động tránh ra nhường đường, còn có người kích động đến mức chế miệng lại muốn hét lên.
Mộ Lăng Khiêm đi đến trước mặt Ôn Hướng Dương, bá đạo ôm eo cô: “Hướng Dương, còn có chuyện gì?”
Mộ Lăng Khiêm mở miệng, căn bản đều khiến tất cả nữ sinh đều say mê, ánh mắt càng hiện lên nhiều sao, nếu có thể hét thật to, các cô nhất định sẽ hét lên, giọng nói người đàn ông này quá có sức hút.
Ôn Hướng Dương lắc đầu: “Chúng ta đi thôi.”
Ôn Hướng Dương nói, còn nhìn về phía Tiểu Q đang cắn Tiểu Kim nói: “Tiểu Q, chúng ta về nhà.”
“Gâu gâu gâu!” Tiểu Q lại nhìn về phía Tiểu Kim sủa to hai lần, phát ra từ trong cổ một loại âm thanh ủy hiếp, sau đó mới chạy đến trước mặt Ôn Hướng Dương, từ chó dữ biến thành bé ngoan.
Mộ Lăng Khiêm nhìn hành động của Tiểu Q, ánh mắt liếc qua hai nữ sinh bị Tiểu Q cắn.
Nhưng mà cái liếc mắt này, khiến cho cả nữ sinh kia đều run lên.
Trước khi đi khỏi, Ôn Hướng Dương nhìn Balo lên mặt đất, đối với chuyện điện thoại của các nữ sinh nói: “Đồ của các cô chắc là đều ở bên trong.” Cái balo kia, cũng phải mua đến ba mươi mấy vạn, cô cũng không cần.
Ôn Hướng Dương không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm phí thời gian của Mộ Lăng Khiêm, cô nói xong, liền kéo Mộ Lăng Khiêm, kêu Tiểu Q một tiếng, cùng nhau rời khỏi quán cà phê.
Chân Khâm nhìn bóng dáng của Ôn Hướng Dương, chỉ cảm thấy thật xin lỗi.
Chân Khâm đi lên một bước, muốn gọi Ôn Hướng Dương lại, nói xin lỗi với Ôn Hướng Dương.
Nhưng mà, người đàn ông bên cạnh Ôn Hướng Dương thật giống như biết trước, quay đầu lại ánh mắt lạnh lẽo liếc anh một cái.
Một cái liếc mắt này, khiến Chân Khâm dừng chân lại chỗ, sống lưng đều lạnh cả người.
Sau khi Mộ Lăng Khiêm và Ôn Hướng Dương mang Tiểu Q đi khỏi, trong quán cà phê im lặng khoảng ba phút, mới có một nữ sinh không chịu được nữa hét lên: “Bạn trai của Hướng Dương đẹp trai quá, quá ngầu, thân hình lại chuẩn a! Khi nào tôi mới tìm được một người đàn ông như vậy a!”
“Đúng vậy, đúng vậy, nhìn sơ qua là biết người giàu có a! Hướng Dương sao có thể để ý đến những cái điện thoại đó, vậy mà cũng có người tâm địa độc ác, cư nhiên muốn hãm hại Hướng Dương.”
“Đúng vậy.”
Lúc này, ánh của mắt mọi người đều hết lên người Tiểu Kim và đồng bọn của cô ta.
Tiểu Kim và đồng bọn của cô ta thấy Ôn Hướng Dương đi rồi, ánh mắt của mọi người đều dồn hết lên người các cô, còn có người mở balo của Ôn Hướng Dương ra, tiền bao thật sự đều ở bên trong, vừa cầm lấy, liền có thể ngửi thấy mùi nước hoa giống trên người đồng bọn của Tiểu Kim.
Ánh mắt của Tiểu Kim cùng đồng loã của cô ta đều thấy đổi.
Bạn đầu các cô cũng ghen ghét với Ôn Hướng Dương vì được Chân Khâm ưu ái, nhưng mà, sau khi nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm, các cô căn bản đã không còn ghen ghét, trong nhà có nam thần, còn có cái gì tốt hơn nữa?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]