Beta: Stuki^^
-“Mộ thiếu……!” Nương theo ánh trăng, Ôn Hướng Dương thấy rõ ràng người trước mắt. Nhưng còn không phải là Mộ Lăng Khiêm sao?
Mộ Lăng Khiêm không để ý tới cô, hắn trực tiếp ngồi trên giường cô, còn đem cô cũng đưa tới trên giường.
Ôn Hướng Dương vừa bị đưa tới trên giường, hơi thở ấm áp liền phả trên mặt cô, hắn hôn cô, cũng thoát đi quần áo trên người cô. Ôn Hướng Dương cho rằng Mộ Lăng Khiêm tức giận khi cô mang Tiểu Q trở về phòng, nhưng động tác của hắn cũng không có thô lỗ.
Bị hắn thân mật hôn, Ôn Hướng Dương dần dần có cảm giác. Cô duỗi tay ôm lấy hắn, chỉ là còn lo lắng cho vết thương của hắn.
-“Mộ thiếu! Thương thế của anh……?! Ách……!” Lời nói của cô còn chưa nói xong, Mộ Lăng Khiêm cũng đã vào rồi.
Đêm nay Mộ Lăng Khiêm rất kỳ quái, nói tức giận cũng không giống như là tức giận, nói không tức giận cũng không hẳn, hắn hôn toàn thân cô, từ trên dưới, mỗi một chỗ mỗi một vị trí trên da thịt cô, biến ảo các loại tư thế, khiến cho Ôn Hướng Dương đỏ mặt, kích thích đến cuối cùng đều nhịn không được kêu lên tiếng.
Tiểu Q bị quăng ra ngoài, vẫn luôn ghé vào ngoài cửa, nghe được bên trong có tiếng kêu của Ôn Hướng Dương, nó vươn móng vuốt liền bắt đầu cào cửa, còn sủa lên.
Đang ở cao triều hai người nghe được tiếng kêu của Tiểu Q ngoài cửa, đều ngừng lại.
Ôn Hướng Dương xuyên thấu qua ánh trăng nhìn thấy ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433063/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.