Beta: Stuki
“Ừm!”
Mộ Lăng Khiêm không có lảng tránh Ôn Hướng Dương, mặc xong áo sơ mi, lại trước mặt cô trực tiếp thay quần.
“Nhưng mà thương thế của anh còn chưa lành!”
Ôn Hướng Dương bất chấp e lệ, bước nhanh tới trước mặt người kia nôn nóng chắn anh lại.
“Tôi vừa rồi giúp anh đổi thuốc cũng không thấy anh nói gì…bây giờ thế nào lại…”
Anh sao tự nhiên lại đòi xuất viện chứ?
Cô chẳng qua chỉ về phòng nói với tiểu Hân mấy câu, anh đã đòi xuất viện rồi.
Mộ Lăng Khiêm đứng lên, bóng dáng cao lớn vĩ ngạn bao trùm lên thân hình cô gái nhỏ bé khiến cô chỉ có thể ngước đầu nhìn anh.
“Có vài việc cần phải xử lý!”
Mộ Lăng Khiêm hiếm thấy cùng Ôn Hướng Dương giải thích một câu. Cô há miệng thở dốc, rất muốn nói có việc cũng không vội đến mức bỏ qua thương thế chứ. Nhưng mà vừa chạm phải ánh mắt của anh cô liền không thốt nên lời.
Anh là ai?
Là Mộ Lăng Khiêm!
Sao có thể nghe lời cô chứ?
Nếu anh muốn xuất viện….
Được!
“Mộ thiếu, anh từ từ, tôi đây liền đi thay quần áo cùng anh xuất viện”
Ôn Hướng Dương nói xong xoay người nhanh như bay chạy về phòng bệnh của mình.
Hoa Úc đang dính vào tường nghe lén thấy cô chay ra, chưa đầy năm phút sau lại quay trở lại, trên tay còn ôm thêm quần áo của mình.
“…”
Chị dâu nhỏ, tôi đến tìm chị khuyên lão đại ở lại, thế nào chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433035/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.