Editor: Bông Béo
Beta: Stuki
Ôn Hướng Dương mắt thấy Mộ Lăng Khiêm đi tới, cô không biết Mộ Lăng Khiêm sẽ xử trí cô như thế nào, cô nhắm mắt bưng kín lỗ tai chính mình, trốn ở góc tường hét lớn: “Mộ thiếu, lần này anh không thể trách tôi! Tôi không có đi gặp Nghiêm Khắc. Là anh ấy lại đây thăm tôi, tôi là muốn đưa anh ấy trở về.”
Ôn Hướng Dương nói xong, cũng không có cảm thấy được phản ứng gì của Mộ Lăng Khiêm.
Cô đợi đại khái một phút đồng hồ, đầu tiên là mở một con mắt trộm ngắm, lại mở một con mắt khác.
Liền phát hiện, Mộ Lăng Khiêm đang đứng ở trước mặt cô, khoảng cách chưa đến nửa thước mà nhìn cô.
Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm không có xử phạt cô, cũng không có làm ra bất luận hành động gì, chỉ là đứng ở trước giường nhìn cô, cô ôm lấy đầu gối ngồi xổm ở trên giường, chớp chớp mắt, đây là ý tứ gì?
Mộ Lăng Khiêm đi đến trước mặt Ôn Hướng Dương, dọc theo mép giường mà ngồi xuống, khuôn mặt lạnh lùng không có bất luận biểu tình gì, hắn kéo tay đang đặt ở trên đầu gối của cô xuống: “Hắn mới vừa sờ tay của em?”
Ôn Hướng Dương nghe thế liền hiểu chuyện, cô cả người đều cứng lại,cô vội vàng thu hồi tay chính mình, liều mạng lau hai lần, một lần nữa lại để vào trong tay Mộ Lăng Khiêm, phe phẩy đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Không có.”
Mộ Lăng Khiêm nhìn ánh mắt như lạy ông tôi ở bụi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2433023/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.