Chương trước
Chương sau
Ôn Hướng Dương như là bị mê hoặc, duỗi tay sờ lên mặt nam nhân trước mắt, góc cạnh rõ ràng,khuôn mặt tản ra mị lực nam tính, làm cô chậm rãi tới gần, chủ động hôn lên.

Lúc này, hai chân cô treo lửng cách xa mặt đất, cả người đều bị Mộ Lăng Khiêm ôm vào trong ngực, làm hai người chiều cao chênh lệch không là vấn đề, cũng làm cô càng thuận tiện hôn lên môi mỏng của hắn.

Cô nhắm hai mắt lại, hôn rất nghiêm túc.

Ánh mắt Mộ Lăng Khiêm trở nên vô cùng sâu thẳm, miệng vết thương đau đớn làm hắn không thích hợp đứng thẳng một thời gian dài.

Chính là, cái tiểu yêu tinh này cố tình lộ ra dáng vẻ mê người như vậy, chủ động câu dẫn hắn.

Nhìn cô hơi hơi nhắm lại hai mắt, đôi môi chạm chạm bờ môi anh đào của hắn.

Hắn hôn trả lại, thu liễm bá đạo cùng cường thế từ khi sinh ra đã có sẵn, có còn lại ôn nhu cùng quyến luyến.

Hai người đều đã động tình, quên đi vết thương, đã quên đau đớn.

Cuối cùng Ôn Hướng Dương bị mộtmùi máu tươi làm tỉnh táo.

Cô hậu tri hậu giác ý thức được, Mộ Lăng Khiêm bị súng bắn bị thương, hiện tại thân thể còn suy yếu, nhưng cô đang làm cái gì?thế nhưng ở tại thời điểm này cô còncâu dẫn hắn!

Ôn Hướng Dương luống cuống rời đi tay chân, khiến cho đôi mắt Mộ Lăng Khiêm cũng có chút đỏ lên.

“Mộ thiếu, thực xin lỗi, tôi……!” Ôn Hướng Dương đỏ bừng mặt.

“Tự mình đi lên!.”Thanh âm Mộ Lăng Khiêm nghẹn ngào, ẩn nhẫn ở trong phòng bệnh vang lên. Lúc này hắn đến nằm trên giường, trên người chỉ có một bộ quần áo bệnh nhân bị mở rộng, cùng không mặc quần áo không khác bao nhiêu, ánh trăng dừng ở trên thân thể hắn, dáng người hoàn mỹ kia, tám khối cơ bụng……

Ôn Hướng Dương không dám lại xem: “Mộ thiếu! Thương thế của anh……”

“Không nghĩ lại làm tôi bị thương, liền tự mình đi lên.”Thanh âm mang nghẹn ngào trầm thấp giống như độc dược, mị hoặc nhân tâm.

Thấy Ôn Hướng Dương còn không cử động, hai tròng mắt hắn hơi hơi nheo lại: “Cô vẫn là muốn tôi lại xuống dưới?”

Ôn Hướng Dương bị nói lại lần nữa ngẩng đầu lên, trong mắt có chút nôn nóng.

Chính là,hắn bị thương….

Một bộ dáng có chút khẩn trương lại nhịn không được nuốt nước miếng của cô rơi vào trong mắt MộLăng Khiêm, ánh mắt hắn nhiều hơn một tia hài hước, tiểu yêu tinh khẩu thị tâm phi này.

“Lên không được?” Mộ Lăng Khiêm lại lần nữa mở miệng, thậm chí có xu thế ngồi dậy.

Ôn Hướng Dương thấy vậy, sợ miệng vết thương Mộ Lăng Khiêm sẽ bởi vì hắn nhích tới nhích lui lại lần nữa chuyển biến xấu.

Cô e lệ cắn chặt răng bò đi lên.

Miệng vết thương ở bụng Mộ Lăng Khiêm, Ôn Hướng Dương khống chế chính mình không đụng tới miệng vết thương, lại lập tức trừng mắt nhìn Mộ Lăng Khiêm một cái, cuối cùng vẫn là nghe lời hắn.

Sự chủ động của Ôn Hướng Dương,làm con ngươi Mộ Lăng Khiêm thâm trầm đến đáng sợ, mãnh liệt kích thích khiến cho hắn lúc nàođều có thể bùng nổ.

Hắn khống chế được thân thể của mình, cố nén xuống, thật sự có thể nhìn đến Ôn Hướng Dương chủ động nghe lời như thế là không nhiều lắm.

Tiểu yêu tình này….

-“Hướng Dương! Đừng ngồi bất động!”

Thanh âm Mộ Lăng Khiêm đã không có lạnh nhạt như trước kia, càng có nhiều hơn một loại nghẹn ngào mê hoặc.

Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm còn muốn cô chính mìnhđộng, liền hung tợn trừng mắt hắnmột cái.

Nếu không phải hắn là vì sự việccủa em trai cô mà bị thương, nếu không phải cô còn không hiểu chuyện đạp hắn, đánh hắn.

Cô tuyệt đối không cần ở loại địa phương này cùng hắn làm loại sự tình này!

Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương cư nhiên trừng hắn, hắn ngẩng đầu lên, thanh âm khàn khàn: “Tôi không miễn cưỡng cô, cô nếu không nguyện ý……”

Hắn nói còn chưa nói xong, lại thấy tiểu nữ nhân bắt đầu mới có hành động ngồi ở trên người hắn.

Chỉ là một đôi mắt to còn trợn trừngtức giận, hắn không khỏi gợi lên khóe miệng, cái vật nhỏ này mạnh miệng mềm lòng.

Mộ Lăng Khiêm cố ý dùng một chút lực đem vòng eo hướng lên trên, nguyên bản còn trừng hắn, Ôn Hướng Dương bị hắn va chạm như vậy, đôi mắt liền tràn ngập hơi nước.

Mộ Lăng Khiêm, anh cái đồ xấu xađược một tấc lại muốn tiến một thước!

Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương muốn thực sự tức giận, hắnnhư lơ đãng phát ra một tiếng rênẩn nhẫn đau đớn.

Ôn Hướng Dương vừa nghe quả nhiên nóng nảy: “Mộ thiếu, anh đau ở đâu? Anh muốn, tôi nghĩ biện pháp khác giúp anh, được không?”.

“Biện pháp khác?” Mộ Lăng Khiêm ánh mắt sâu thêm vài phần.

-“Ân ân”.Ôn Hướng Dương gật đầu.

Mộ Lăng Khiêm lại không muốn biện pháp khác, mà là đột nhiên xoay người, Ôn Hướng Dương nhìn miệng vết thương của hắn, gấp đến độ muốn khóc, hắn lại lập tức khắc sâu muốn cô hoàn toàn.

“Ách ——” Ôn Hướng Dương cả người đều run run một chút.

“Cô còn có biện pháp khác?” Mộ Lăng Khiêm đoạt lại quyền chủ động, đem Ôn Hướng Dương áp đảo ở dưới thân.

Ôn Hướng Dương bị hắn cuồng dã đánh sâu vào như vậy, một câu cònnói không nên lời, cô thấy vết thương trên bụng Mộ Lăng Khiêm lại đổ máu, cô duỗi tay muốn che đi, muốn bảo Mộ Lăng Khiêm dừng lại, nhưng lại không thể, chỉ cố gắng phối hợp ôm chặt Mộ Lăng Khiêm.

Thời điểm hai người sắp bùng nổ, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa dồn dập: “Khiêm ca, anh ngủ rồi sao? Em mang nước sôi lại đây.”

Ôn Hướng Dương nghe được tiếng của Lý Lam Hi ngoài cửa, sợ tới mức thân thể kịch liệt co rút lại, gắt gao kẹp lấy Mộ Lăng Khiêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.