Editor: Hi! Mình là Rin đẹp trai~
Bên trong nhà xưởng cũ nát bị bỏ hoang, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu bên ngòai, trong bóng tối chỉ có một tia sáng duy nhất lập loè loé sáng.
Bóng đêm yên tĩnh, ánh đèn không ngừng loé sáng, đem khuôn mặt kì lạ của Lâm Hạo chiếu sáng.
Hai mắt Lâm Hạo lạnh lẽo nhìn Ôn Hướng không còn chút ý thức nằm dưới chân mình.
Anh ta đột nhiên dừng tay, nghiêng đầu, sờ vào khuôn mặt bị đánh đến sưng đỏ của Ôn Hướng Dương.
Hướng Dương, nếu cô ngoan ngoãn nghe lời tôi thì đã không ra nông nổi này.
Cô vẫn như trước, tại sao cái gì cô cũng không nghe theo lời tôi?
Bây giờ, cô không phải là sắp trở thành người phụ nữ của tôi sao?
Trong mắt Lâm Hạo mang theo nối tiếc, giống như đau lòng sờ vào khuôn mặt Ôn Hướng Dương, tiến lại gần khuôn mặt bị anh ta đánh đến sưng cả lên.
Đôi môi mà anh ta mong muốn đã lâu khuôn mặt ngày càng tiến gần, càng lúc càng gần…
Không ngờ vào lúc này —
“Phanh!”
Phía sau Lâm Hạo đột nhiên truyền đến một tiếng súng!
Bất tình lình lại có tiếng súng vang lên khiến Lâm Hạo giật mình nhanh chóng quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Nghiêm Hân đã được cởi trói, chật vật đứng trước ghế, đang cướp lấy súng trong tay Trần Vân Hi.
Nghiêm Hân lại có thể tự mình cởi trói?
Một lần nữa bị ngăn cản chuyện tốt, hai mắt Lâm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432934/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.