Chương trước
Chương sau
Mộ Lăng Khiêm đột nhiên vừa hỏi, Ôn Hướng Dương trong lúc nhất thời thật đúng là không phản ứng lại được

Cô ngây ngốc nhìn Mộ Lăng Khiêm.

Nhìn bộ dạng ngốc ngếch này của Ôn Hướng Dương Mộ Lăng Khiêm lại lần nữa đưa tay xoa nhẹ lên đầu cô, nói “Trở về ngủ sớm một chút, trong vòng hai ngày vết thương trên mặt đừng để bị dính nước, mỗi ngày đúng giờ đến phòng tôi bôi thuốc cho em.”

Đây chính là, chính là có thể trở về phòng sao?

Ôn Hướng Dươg lén nhìn Mộ Lăng Khiêm một cái, thấy anh đã đứng lên, liền đem thuốc cất vào hộp

Cô vội vàng đứng dậy, cùng Mộ Lăng Khiêm nói to, “Mộ tổng, tôi đi về trước?” Nói xong, không đợi Mộ Lăng Khiêm đáp lại, xoay người liền rời khỏi phòng.

Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương trốn nhanh như tia chớp, trên tay cầm bao thuốc dừng lại một chút, lâu sau mới lại lần nữa đem thuốc cất đi, xoay người đi vào phòng tắm.

Ôn Hướng Dương trốn về phòng, đóng cửa phòng lại, dựa vào cửa mới thở phào nhẹ nhõm.

Không thể tượng tượng nổi hành động vừa rồi của Mộ Lăng Khiêm, Cô vội vàng tìm di động, gọi cho Diệp Ảnh, “A lô, Diệp Ảnh sao? Mới vừa rồi Mộ thiếu điện thoại cho anh, tôi đều nghe được, các người có biện pháp sao?”

“Vâng, Ôn tiểu thư xin yên tâm. Chỉ cần không cho bọn họ nói ra, bọn họ tuyệt đối sẽ không mở miệng nói một chữ.”

Ôn Hướng Dương nghe được Diệp Ảnh nói lời này, tảng đá đè trong lòng như rơi xuống, “Vậy cảm ơn anh

Di động kia đầu trầm mặc không biết bao lâu, Diệp Ảnh lại lần nữa liền mở miệng, “Ôn tiểu thư, tính tình cậu chủ chỉ là có chút kém, cậu cũng không phải ngang ngược vô lý người. trước kia cậu ấy bị……”

Mộ Lăng Khiêm trước kia……?

Ôn Hướng Dương chính nghe, Diệp Ảnh nói đến nơi này lại ngừng lại, một lát sau mới nói, “Thật sự rất cô đơn”

Diệp Ảnh nói xong lời này, liền cúp máy.

Ôn Hướng Dương màn mình tối đen, nàng dựa vào cửa, nhìn xuống dưới sàn nhà.

Ngày hôm sau, Ôn Hướng Dương dậy thật sớm, đi xuống lầu nấu bữa sáng cho Mộ Lăng Khiêm

Chỉ là, nấu xong bữa sáng, ra cửa lấy báo, lại thấy được đầu đề tin tức trong giới giải trí.

Ba ngày báo chí, có hai ngày đầu đề là nói về Lý Lam Hi.

Trong đó một cái là Lý Lam Hi lại lần nữa cùng đại gia thần bí đi khách sạn hẹn hò, còn có một cái chính là vừa xảy ra vào tối hôm qua.

Ôn Hướng Dương đứng ở cửa nhìn nội dung trên tờ báo, điều thứ nhất xuất hiện hình ảnh trong khách sạn chính là hình ảnh tối hôm trước cô theo dõi Mộ Lăng Khiêm

Hay là người ngồi ở ghế bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, nhưng cô thấy không rõ mặt người con gái ấy, cũng là Lý Lam Hi?

Còn có, vì cái gì tối hôm qua lại cố tình đăng báo? Mộ Lăng Khiêm không có hỗ trợ đem tin này áp xuống hay sao? 

Ôn Hướng Dương liền không hiểu rõ ý Mộ Lăng Khiêm, càng không hiểu được Mộ Lăng Khiêm và Lý Lam Hi quan hệ như thế nào.

Ôn Hướng Dương vừa định đem báo giấu đi, bên tai đột nhiên truyền đến Mộ Lăng Khiêm nói, “Cô đang làm cái gì?”

Ôn Hướng Dương bị lời nói bất thình lình sợ tới mức cả người đều run rẩy, vội vàng đem báo giấu đi.

Hành động chỉ theo bản năng, cô liền không rõ, Rốt cuộc cô đang sợ Mộ Lăng Khiêm phát hiện ra điều gì,.

Sáng sớm Mộ Lăng Khiêm chỉ mặc một áo sơmi đơn giản, đôi chân thon dài được bao bọc bởi quần tây đen. Nhưng dù vậy, ngược lại càng không giảm đi khí áp bức mãnh liệt cao ngạo của người vốn có.

Mộ Lăng Khiêm bước tới, liếc mắt nhìn Ôn Hướng Dương có vẻ mờ ám, hắn liền đi tới trước mặt cô, nhìn lướt qua thứ cô giấu sau lưng, “Là thứ gì không thể để tôi xem?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.