“Việc này cùng cô không có quan hệ.” Diệp Ảnh một ngày hai mươi tiếng đồng hồ đều đi theo Mộ Lăng Khiêm, căn bản không có khả năng và thời gian để biết có người dùng danh nghĩa của anh ta làm xằng làm bậy.
Huống chi, Diệp Ảnh là người của Mộ Lăng Khiêm, Ôn Hướng Dương cũng không cho rằng bản thân mình có tư cách trừng phạt Diệp Ảnh.
“Diệp Ảnh, có thể cùng anh thương lượng việc này không?”
“Ôn tiểu thư, mời nói.”
“Sự tình hôm nay, chúng ta ai cũng không lộ ra với Mộ thiếu lộ ra nửa chữ, coi như đêm nay hết thảy mọi việc cũng chưa từng xảy ra.”
Diệp Ảnh nghe nói như thế, nhíu mày ngẩng đầu, nhìn về phía Ôn Hướng Dương: “Ôn tiểu thư, cô……”
“Cám ơn.” Đây là lần đầu tiên Diệp Ảnh cảm tạ người khác, “Tôi cam đoan về sau sẽ không phát sinh loại sự tình này.”
“Không cần cảm tạ.” Ôn Hướng Dương cười nói, “Tôi cũng không nghĩ cho anh ta biết tôi tới quán bar. Anh biết người kia nhà anh mà, động một chút là nổi giận, quá khủng bố.”
Diệp Ảnh biết Ôn Hướng Dương nói như vậy, là muốn giảm bớt gánh nặng tâm lý của anh, trong mắt anh ta có một chút cảm kích.
“Đúng rồi, Diệp Ảnh, anh có thể giúp tôi đem cái di động lấy lại được không? Mới vừa bị người bảo vệ đánh tôi cầm đi.”
Cái di động này là bảo bối của Ôn Hướng Dương, trân trọng đến mức dám đi tìm Mộ Lăng Khiêm một mình đấu tranh.
Việc này, Diệp Ảnh cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432845/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.