Ôn Hướng Dương cười lạnh không nói gì.
Trần Vân Hi nhìn tới biểu tình của Ôn Hướng Dương,lòng tràn đầy hận ý đáy mắt xoẹt một đạo khói mù nhưng trên mặt vẫn cười nói “Hướng Dương chúng ta đừng đứng bên ngoài vào trong thôi”.
Trần Vân Hi lại kéo cánh tay Ôn Hướng Dương lại không nghĩ rằng Ôn Hướng Dương lại lần nữa né qua đi,lại còn lạnh mặt nhìn chằm chằm cô ta nói “Có chuyện gì,nói luôn tại đây”.
Tươi cười trên mặt Trần Vân Hi khó có thể bảo trì được,cô ta gắng gượng mỉm cười nói “Hướng Dương.Vị kia người biét tin tức của em trai cậu,hiện đang ở bên trong.Cậu…”
“Được,tốt thôi”Ôn Hướng Dương giơ cao khoé miệng “Vậy cô đi vào trước hỏi qua vị kia một chút,hắn ta gặp em trai tôi ở đâu?Trên mặt em trai tôi có đặc điểm gì?”
“Này …”(**jen**)
Trần Vân Hi Vẫn cho rằng Ôn Hướng Dương là đứa con gái yếu đuối ngu ngốc,cô ta không những cướp đi Lâm Hạo từ trong tay Ôn Hướng Dương lại còn làm bại hoại thanh danh Ôn Hướng Dương,Ôn Hướng Dương vẫn không có đối kháng với cô ta.
Hôm nay cô ta dùng một lí do sứt sẹo để hẹn gặp Ôn Hướng Dương,Ôn Hướng Dương thật đúng là tới.
Nhưng chính là biểu hiện hiện tại của Ôn Hướng Dương khiến cho Trần Vân Hi không dám xem thường Ôn Hướng Dương.
“Hướng Dương vậy cậu trước cứ từ từ,tớ đi vào trong hỏi một chút”.Trần Vân Hi cười cười,xoay người,bước vào đáy mắt vô vàn hận ý,Ôn Hướng Dương là tự mày tìm tới,mềm không ăn được,đừng trách tao dùng ngạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432820/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.