Ôn Hướng Dương nhìn phía La Phong, thấy hắn trong mắt tràn đầy thành khẩn cùng chân thành tha thiết, lại nghĩ vậy nhưng là đang ở giữa sườn núi, liền đáp ứng rồi xuống dưới, “La tiên sinh, vậy phiền toái anh đưa tôi đến trạm xe buýt dưới chân núi.”
“Hảo.” La Phong thấy Ôn Hướng Dương không muốn hắn biết chỗ ở của mình, hắn cũng không có cưỡng cầu.
Ôn Hướng Dương trở về biệt thự, biệt thự vẫn là trống rỗng, lạnh như băng, cô mở đèn, ánh đèn sáng lên, nhưng tại đây ban đêm, vẫn là có chút lạnh, lạnh đến nỗi cô cảm thấy cái này biệt thự quá lớn, đến nỗi cô muốn dọn về tiểu chung cư của cô ngày xưa.
Cô cũng không biết chính mình muốn làm cái gì.
Chỉ là ngồi vào trên sô pha, cô đột nhiên liền không muốn động đậy.
Cô cũng không nghĩ về phòng.
Cô cứ như vậy, một người ngồi ngây người trên sô pha, mở ra đèn, nhìn trần nhà phát ngốc.
Ôn Hướng Dương không biết chính mình là khi nào ngủ, chỉ là ngày hôm sau tỉnh lại, cô mở to mắt, phát hiện chính mình thế nhưng là ở trong phòng.
Cô có chút buồn bực, Cô là khi nào trở lại phòng?
Cô ngồi dậy, liền thấy trên sô pha bên cạnh có một bộ âu phục, đó là quần áo của Mộ Lăng Khiêm.
Ôn Hướng Dương xuống giường, đi đến trước sô pha, cầm lấy bộ âu phục trên sô pha, mở cửa, đi rồi đi xuống.
Mới vừa đi đến cửa thang lầu, liền nhìn thấy bên trong nhà ăn, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432816/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.