Lần này Ôn Hướng Dương không có sợ hãi, trong mắt cô chỉ có vui sướng, mặc dù mới vừa bị Mộ Lăng Khiêm hung tàn hôn một lần, trong mắt cô vui sướng không có lui tán.
Cô có chút kích động cầm tay Mộ Lăng Khiêm, tràn đầy cảm kích tự đáy lòng cảm tạ nói, “Cám ơn anh, cám ơn anh giúp tôi đem mấy thứ này cầm tới đây.”
“Ân.” Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương một bộ dáng vui vẻ như thế, sắc mặt của hắn hơi hơi nhu hòa nửa phần, dưới ánh mặt trời có một tia ấm áp.
Chỉ là nhìn cô thân thể nhỏ gầy, hắn lại lần nữa phá hư không khí mở miệng nói, “Về sau mỗi bữa ăn phải ăn 3 chén cơm.”
Ôn Hướng Dương, “……”
Đề tài này có phải hay không dời đi quá nhanh? Hơn nữa, vì cái gì luôn muốn cô ăn cơm? Cô thật sự có gầy như vậy sao?
Ôn Hướng Dương cúi đầu nhìn thân thể của mình liếc mắt một cái, chỗ nên lớn cũng lớn, chỗ cần nhỏ cũng nhỏ, hắn còn ôm cô lăn nhiều lần như khăn trải giường, không cần phải như vậy ghét bỏ cô đi?
Mộ Lăng Khiêm nhìn bộ dáng Ôn Hướng Dương nghi hoặc đánh giá dáng người đáng yêu, khuôn mặt lạnh lùng hiện lên một tia u quang, thật đúng là một tiểu nữ nhân. Bởi vì Mộ Lăng Khiêm hỗ trợ đem đồ vật của mẹ Ôn Hướng Dương muốn lại đây, Ôn Hướng Dương lại lần nữa ngây ngốc đã quên tính xấu của Mộ Lăng Khiêm.
Cô rời khỏi phòng, chủ yếu do yêu cầu phải nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432766/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.