Cô trộm nhẹ thở một hơi ra,nhưng khẩu khí còn chưa dùng xong,bên tai liền vang lên thanh âm trầm thấp của Mộ Lăng Khiêm “Lần sau ra cửa đừng trang điểm,chiều dài váy không vượt quá đầu gối cho tôi”.
Ôn Hướng Dương “…”
Trừ bỏ đi quán bar,cô như mọi khi không trang điểm.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương không có trả lời hắn.Hắn ngước mắt quét về phía cô.Ôn Hướng Dương bị nhìn liên tục gật đầu “Tôi biết rồi”.
Trong miệng mau đáp ứng,nhưng Ôn Hướng Dương vẫn là không nhịn được trong lòng mắng,Mộ Lăng Khiêm hắn tên quái vương bát đản,không phải anh kêu Diệp Ảnh mang tôi tới đây sao?Lúc này thật ra ghét bỏ tôi!
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương nghe lời như vậy,hắn thu hồi tầm mắt,tiếp tục xem tạp chí trong tay.
Xe chạy đại khái nửa giờ,tới biệt thự Ôn gia.
Mộ Lăng Khiêm biết địa chỉ Ôn gia,Ôn hướng Dương cũng không kì quái,nếu hắn muốn tra có cái gì là không thể tra ra.
Xuống xe,Ôn Hướng Dương trên người còn khoác Tây trang của Mộ Lăng Khiêm,trên người Mộ Lăng Khiêm chỉ còn mặc quần Tây may thủ công và áo sơ mi,nhưng dù vậy,vẫn không che dấu được khí phách sinh ra đã có giống như vương giả của hắn.
Mộ Lăng Khiêm duỗi tay ôm vai Ôn Hướng Dương,đi đến trước biệt thự,nhấn chuông cửa.
“Tới,tới”.Hầu gái Ôn gia chạy ra mở cửa,nhìn đến đứng ở cửa là Ôn Hướng Dương cùng một nam nhân cao lớn,anh tuấn,lãnh khốc,cô ta có chút kinh ngạc nói “Như thế nào là cô?Cô như thế nào đã trở lại?”
“Tôi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432738/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.