Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
Này không xem còn tốt, vừa nhìn liền thấy mắt trái của Mộ Lăng Khiêm một mảnh ứ thanh, bộ dạng giống như là bị người đánh một quyền, khuôn mặt lạnh lùng kia bên cạnh đôi mắt đen nhánh, thế nhưng tương phản làm người buồn cười.
Mộ Lăng Khiêm nhìn đến bộ dáng Ôn Hướng Dương nghẹn cười, sắc mặt của hắn càng khó nhìn.
“Về sau không mệnh lệnh của tôi, đừng lại tự tiện bò lên trên giường tôi!”
Mộ Lăng Khiêm nói xong câu đó, xoay người liền đi ra ngoài.
Ôn Hướng Dương còn ngồi dưới đất.
Chờ cô hoàn toàn hiểu được ý tứ trong lời nói của Mộ Lăng Khiêm, cái loại cảm giác bất an này càng thêm mãnh liệt lên.
Lúc này mới bao lâu, hắn cũng đã ghét bỏ, chán ghét đến, chỉ là cùng nàng đắp chăn thuần túy ngủ đều không vui.
Kia nàng còn có cái gì nắm chắc có thể làm hắn bao dưỡng nàng đến bốn tháng?
Ôn Hướng Dương phát điên.
Chờ nàng đi xuống lầu, Mộ Lăng Khiêm đã rời đi.
Nàng một người nhìn biệt thự trống rỗng, chỉ cảm thấy thật bực bội, thật bực bội.
Ôn Hướng Dương ngoan ngoãn ở biệt thự một ngày, quét tước vệ sinh, giặt quần áo, nấu cơm, còn nghiên cứu quyển sổ tay mà Tần Toa cho cô kia, muốn tìm tìm xem, cô rốt cuộc là nơi nào chọc đến Mộ Lăng Khiêm chán ghét?
Chính là, cô đem quyển sổ tay lật từng ngóc ngách, cũng không tìm được đáp án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432734/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.