Cô chính vuốt,liền thấy Mộ Lăng Khiêm đột nhiên mở mắt,duỗi tay liền bắt được đôi tay đang sờ loạn của cô,ánh mắt có chút lạnh lùng nói “đi ra ngoài”.
Ôn Hướng Dương “…”
Từ sau khi bị hắn bao dưỡng,cũng không biết đây là lần thứ mấy hắn đuổi cô đi.
Trong lòng Ôn Hướng Dương có chút bực bội,nếu không phải vì 20 vạn phí bao dưỡng mỗi tháng,nếu không phải cô Kiêng kị lão cha đốn mạt,cô thật không nghĩ sẽ phục vụ nam nhân này.
Nhẫn!
Cô cần phải nhẫn!
Ôn Hướng Dương đứng lên,nhưng không có đi ra ngoài,mà tội nghiệp đứng ở một bên cúi đầu,một bộ dáng bị vứt bỏ.
Mộ Lăng Khiêm nhÌn Ôn Hướng Dương nhíu mày.
Hắn đứng lên,quấn khăn tắm,đi đến trước mắt cô,nâng Hàm dưới của cô,khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng gần trong gang tấc “có việc liền nói thẳng cho tôi,không cần làm mấy trò vớ vẩn như thế này”.
Cô vắt hết óc tìm niềm vui cho hắn,câu dẫn hắn,như thế nào liền bị nói là vớ vẩn làm rối loạn mọi sự?
Hắn thật sự chán ghét cô sao?
Hiện tại cô còn cần người đàn ông này,cho nên thời điểm này tuyệt đối không thể làm hắn chán ghét cô.
Ôn Hướng Dương đột nhiên vươn tay,liền ôm cổ Mộ Lăng Khiêm,há mồm cắn lên môi hắn.
Cắn rồi thậm chí liếm hai cánh môi,chính là cô ôm nam nhân nhưng bất luận lại không có gì đáp lại.
Ôn Hướng Dương có chút nản lòng thoái chí thu hồi tay.
Mối quan hệ này tràn ngập Nguy cơ bao dưỡng,cô rốt cuộc có thể làm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432730/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.