“Được.” Không biết qua bao lâu, Nghiêm Khắc cuối cùng cũng mở miệng.
Nghiêm Hân nghe nói như thế, thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng nói, “Ca, anh hiện tại liền nhắn lại đây đi, em lập tức liên hệ với Hướng Dương. Em đây gọi trước, anh gửi tin nhắn cho em a."
Nghiêm Hân nói xong, lập tức ngắt điện thoại, vỗ vỗ ngực, lòng còn sợ hãi nói, “Hướng Dương, mỗi lần cùng cậu gạt anh tớ, tớ đều cảm thấy tớ bị dọa ra đến phát bệnh tim a.”
Ôn Hướng Dương nhìn bộ dáng này của Nghiêm Hân, nhịn không được nở nụ cười, vỗ vai Nghiêm Hân nói, “Vất
vả rồi, chờ tớ giải quyết xong việc của Thiệu Kiệt, tớ sẽ đãi cậu 1 bữa tiệc lớn.”
“Được,cậu nói a, không được đổi ý đâu đấy.”
“Không đổi ý.”
“ Tớ hiện tại đây đưa cậu đi tìm ba cậu. Bất quá, Hướng Dương,một
mình cậu đi qua, thật sự có thể chứ? Ông ta sẽ không lại muốn bức cậu làm chuyện gì đi?”
“Sẽ không. Tớ ứng phó được ông ta.”
“Nếu không, tớ với cậu cùng nhau đi lên.”
"Không cần, cậu đưa tớ đến cửa công ty là được rồi.”
“Chính là……”
“Không cần chính là đâu.” Ôn Hướng Dương nhéo nhéo khuôn mặt cảu Nghiêm Hân, “ Tớ biết cậu lo lắng cho tớ, nhưng là, tớ cam đoan, tớ sẽ không xằng bậy.”
Nghiêm Hân bị Ôn Hướng Dương kéo lên xe, xe chạy đến nửa đường, Nghiêm Khắc tìm phương thức liên hệ với bác sĩ liền nhắn tới, Ôn Hướng Dương nhìn xuống dưới, liền đến trước cửa công ty.Ôn Hướng Dương xuống xe, cùng Nghiêm Hân phất phất tay, đi nhanh đến trong công ty.
Nghiêm Hân vẫn là có chút lo lắng, nghĩ nghĩ, liền trộm đi lên.
"Vị tiểu thư này, xin hỏi cô tìm ai? Có hẹn trước không ạ?” Ôn Hướng Dương mới vừa đi đến công ty, đã bị nhân viên ngăn cản.
"Tôi tìm tìm Ôn chủ tịch, cậu đi lên nói với ông ấy, Ôn Hướng Dương tới.” Ôn Hướng Dương chống 1 tay, an vị tới chỗ ngồi phía trước, hoàn toàn một bộ dáng cô gái nhỏ tìm việc.
Trước bàn làm việc không biết Ôn Hướng Dương là cái lai lịch gì, nhưng thấy Ôn Hướng Dương bộ dáng như vậy kiêu ngạo ngạo mạn, đoán hẳn là không thể đắc tội.
Vị nhân viên sau bàn làm việc cười làm lành nói," Tiểu thư, xin chờ".
Ôn Hướng Dương an vị ở phía trước bàn làm việc đại khái năm phút đồng hồ, cô liền nhìn đến thư kí của ba cô bước nhanh đi đến trước mặt cô, cung kính nói, “Ôn tiểu thư, chủ tịch mời ngài đi lên.”
Ôn Hướng Dương đi theo thư ký bước vào trong thang máy, một đường tới văn phòng chủ tịch thư ký đem Ôn Hướng Dương bước vào trong phòng, liền lui xuống.
Ôn Hướng Dương đi đến chỗ sô pha, đặt mông ngồi xuống, 2 chân bắt chéo, đánh đòn phủ đầu nói, "Ông nếu là còn muốn hợp tác với cao ốc lớn, liền lập tức đem Thiệu Kiệt quay trở lại bệnh viện!”
Ôn Lợi Thịnh không nghĩ tới Ôn Hướng Dương nhanh như vậy liền phát hiện chuyện này, còn tìm tới cửa. Ông ta vốn dĩ chính là muốn lợi dụng chuyện này, bức Ôn Hướng Dương tới.
Nhưng là, Ôn Hướng Dương tới, lại không có như ông ta tưởng như vậy, nên hướng ông ta nhận sai, cầu xin tha thứ, ngược lại như thế nào lại ngạo mạn uy hiếp ông ta.
Như thế nào Ôn Lợi Thịnh có chút nhìn không chuẩn Ôn Hướng Dương.
Những lời muốn mắng Ôn Hướng Dương ông ta đều nghẹn trở về, lộ ra hòa ái tươi cười nói, “Hướng Dương, ba ba bất quá là muốn cho con trở về nhìn xem mà thôi, mẹ con cùng em gái con đều rất nhớ con a.”
Ôn Hướng Dương nghe được Ôn Lợi Thịnh này nói lời quen thuộc nhưng hư tình giả ý, cô cười lạnh 1 tiếng nói,"
Nha, thật không dám nhận. Ba, người nếu là không mất trí nhớ rồi a, hẳn là nhớ rõ, mẹ tộ đã sớm qua đời, tôi chỉ có 2 đứa em trai, không có đứa em gái nào."
“Ôn Hướng Dương ——!” Ôn Lợi Thịnh bị Ôn Hướng Dương làm cho tức, ngực bị một trận tích tụ, cả khuôn mặt đều run rẩy lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]