Chương trước
Chương sau
" Nghiêm Hân, cô--"

Trần Vân Hi nghe được Nghiêm Hân còn lời nói còn đổ thêm dầu vào lửa, ả tức giận đến mức tròng mắt sắp lồi ra 

" Cô nói sẽ làm bạn trai tôi hối hận khi sinh ra trên đời này!" Ôn Hướng Dương lúc này đem lời nói của Nghiêm Hân tiếp nhận, còn duỗi tay ôm cánh tay của Mộ Lăng Khiêm. 

18 vạn, mặc kệ hắn là Ngưu Lang hay nhân vật to lớn nào đó, tại thời điểm mấu chốt này, nàng tuyệt đối không thể làm mình lỗ vốn, không được?

Hành động của Ôn Hướng Dương làm sắc mặt của Mộ Lăng Khiêm hòa hoãn hơn một chút, " Triệu Bân "

" Chú nhỏ, con ở..." 

" Chiêu đãi bọn họ cho tốt"

Triệu Bân nghe nói như thế, giống như được lệnh đặc xá, hướng tới Mộ Lăng Kiêm chào theo nghi thức quân đôi," Tuân mệnh! Chú nhỏ, người cứ yên tâm, đắc tội với mợ nhỏ, con nhất định sẽ chiêu đãi bọn họ tốt nhât!" 

Triệu Bân ra tay, tàn nhẫn hẵn còn nhẹ.

Trần Vân Hi hận không thể giết chết Ôn Hướng Dương, nhưng lại thấy thân phận của người mà Ôn Hướng Dương leo cao được lại gấp nhiều lần Lâm Hạo, hiện tại Triệu gia Thái tử còn muốn chiêu đãi bọn cô, à chỉ có thể té ngã lộn nhào đi bắt Ôn Hướng Dương,"Hướng Dương, Hướng Dương, chúng ta coi như đã học chung với nhau nhiều năm, cũng đã chung đụng thân thiết nhiều năm như vậy..."

Ôn Hướng Dương, lắc mình liền trốn qua.

" Trần Vân Hi, cô ở trường học bịa đặt, hại thanh danh của tôi, như thế nào tôi không thấy chúng ta thân thiết như vậy!"

" Cô hôm nay cố ý mời tôi cùng Tiểu Hân tới, còn cố ý bảo chúng tôi dẫn bạn trai đến, cô xem chúng ta cùng học với nhau nhưng chúng ta thân thiết sao?"

" Tôi hôm nay tới, là để cùng các người nói chuyện rõ ràng. Lúc đầu các người thông đồng với nhau, không xin lỗi tôi! Tôi cũng không để ý đến các người, không phải tôi dễ bị khi dễ. Mà tôi lười cùng các người so đo. Hiện tại, các người nghe cho rõ đây, sau này các người còn dám được 1 tấc mà tiến 1 thước, tôi sẽ không nhân từ nhường các người như vậy đâu!

Ôn Hướng Dương dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Lâm Hạo 1 cái, khoác tay Mộ Lăng Khiêm, " Anh yêu, chúng ta đi thôi. Loại người này, thật không đáng để anh đến đây 1 chuyến, căn bản là lãng phí thời gian của anh".

Ôn Hướng Dương nói lời này xong, làm Trần Vân Hi mặt 1 trận xanh, 1 trận trắng, lại chính là không dám phát tác.

Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương chủ động kéo hắn, còn nói ra những lời mang lực sát thương cực lớn, độ cung khóe miệng vừa lóe chợt lướt qua, đúng là tiểu bạch thỏ này chỉ biết cắn người.

" Tốt, vừa lúc muốn mang em đi dạo trên đảo này"

" Được a." Ôn Hướng Dương cười ngọt ngào.

Ôn Hướng Dương nói xong, nhìn về phía Nghiêm Hân, muốn nói chuyện cùng nàng, phất phất tay với nàng:" Các cậu đi chơi đi, không cần phải chờ tớ. Tớ đến khách sạn là được rồi. Hơn nữa, hôm nay tớ cũng mang bạn trai đến." 

Nghiêm Hân biết Ôn Hướng Dương ý tứ, diễn kịch thì phải diễn nguyên bộ, cô lúc này cùng Mộ Lăng Khiêm ân ái ngược cẩu mới là vương đạo.

" Được, tiểu Hân. Tớ đây muộn sẽ trở về tìm cậu."

" OK"

Ôn Hướng Dương cứ như vậy trong mắt mọi người được cực kỳ hâm mộ, được đội bảo an hộ tống ra, cùng Mộ Lăng Khiêm rời khỏi khách sạn, 1 chiếc Lamborghini đang chờ sẵn ở trước cửa khách sạn.

Khởi động xe, mọi người dần biến mất khỏi tầm mắt, Ôn Hướng Dương thấy không có người dõi theo bọn cô, cô theo bản năng buông lỏng cánh tay của Mộ Lăng Khiêm, còn cách xa hắn 1 chút.

Mộ Lăng Khiêm nhíu mày.

Ôn Hướng Dương ho khan 1 tiếng, hít sâu, nghiêm trang mở miệng;" Hôm nay thật cảm ơn anh. Anh hôm nay xuất hiện thật phô trương, khẳng định là không muốn giá 18 vạn. Như vậy đi, tôi đặt giá gốc là 20 vạn."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.