Bất kể hai cô đi tới đâu, sự tồn tại của hai cô cũng thu hút sự chú ý của mọi người..gia thế tốt, bề ngoài thì xinh đẹp hấp dẫn động lòng người làm cho không it người phải sinh lòng đố kị.
Ôn Hướng Dương cũng không thèm tính toán để ý gì tới Vương Lị " Tiểu Hân, chúng ta qua bên kia ngồi một lát đi "
" À... Được thôi"
Vương Lị thấy Ôn Hướng Dương và Nghiêm Hân cư nhiên bỏ qua sự tồn tại của cô ta thì liền cất bước đi theo, đứng chắn trước mặt cản đường đi của hai người, trừng lớn đôi mắt nói " Ôn Hướng Dương, tôi là đang nói chuyện với cô! Cô điếc sao?"
Ôn Hướng Dương chỉ là nhìn Vương Lị liếc mắt một cái " Tiểu Hân, chúng ta đi "
Nhìn thấy Ôn Hướng Dương và Nghiêm Hân lại lần nữa làm lơ mình, xung quanh còn có những ánh mắt giọng nói vọng về phía này, mặt cô ta nhất thời tối sầm lại.
Cô ta không chịu từ bỏ, lại đuổi theo cất giọng châm chọc " Sao vậy? Ôn Hướng Dương, tôi và cô không biết mặt nhau sao? Thật đúng là, khi gặp nạn thì phượng hoàng cũng không bằng gà...mà cô lại không phải là phượng hoàng "
Nghiêm Hân nhíu mày nhìn về phía Vương Lị,cũng đã tốt nghiệp đại học..mà con người này sao lại giống ruồi bọ vậy,thảo nào mọi người ghét.
Ôn Hướng Dương chán ghét khi nhìn thấy Vương Lị, tiến đến bên tai Nghiêm Hân không nhanh không chậm nói " Tiểu Hân à, hình như mình bị ảo giác hay sao ấy..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dot-kich-vo-yeu-nam-xuong-dung-nhao/2432602/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.