Ôn Hinh nhìn phương hướng Lâm Thiển Y rời đi, con ngươi không dễ dàng phát giác hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, cô không ngừng xoay ly cà phê trong tay, khoé môi nhếch lên nụ cười lạnh.
Đã sớm nói cho cô biết, cách xa anh Duệ một chút, nhưng cô vẫn không nghe lời, hiện tại nếu có chuyện gì không tốt xảy ra cũng đừng trách tôi. Muốn trách thì trách cô đã chiếm lấy một thứ không thuộc về mình, toàn bộ đều do cô gieo gió gặt bão.
Buổi chiều Hạ Minh Duệ gọi cho Lâm Thiển Y, biết cô không thoải mái cũng không quấy rầy, chỉ là nghĩ buổi tối về nhà phải mua món gì ngon ngon mang về cho cô.
Sau đó anh mới nhớ tới, trong công ty có phần hồ sơ thời gian trước để ở nhà họ Hạ.
Nhìn nhìn thấy thời gian còn sớm, Hạ Minh Duệ liền lái xe trở về nhà họ Hạ.
Cũng không biết là do chính mình ảo giác hay không, Hạ Minh Duệ đi vào căn biệt thự quen thuộc của mình, tổng cảm thấy có chút không khí khác thường.
Có điều mấy ngày nay tâm tình anh cũng không tốt, cho nên cũng không có nghĩ ngợi nhiều.
Khi anh tới trước cửa nhà, Hạ Minh Duệ nhíu nhíu mày, cửa nhà anh luôn luôn mở vì sao hôm nay lại đóng? Mà hôm nay bảo vệ cũng không thấy?
Hạ Minh Duệ thử lấy tay đẩy đẩy cửa mới phát hiện cửa bị người ở bên trong khoá lại. Chuyện này căn bản chưa bao giờ xảy ra.
Hạ Minh Duệ nhíu mi suy nghĩ hồi lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753881/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.