"Đói chết anh mới tốt!"
"Nhẫn tâm như vậy à!"
Hạ Minh Duệ lại nhét một miệng đồ ăn, bất mãn nói thầm.
Chỉ còn lại Lâm Thiển Y một mình ngồi sau lưng anh, vẻ mặt phức tạp.
"Hạ Minh Duệ, anh không có gì muốn nói với em sao?"
"Chuyện gì?"
Hạ Minh Duệ quay đầu, vẻ mặt khó hiểu nhìn cô.
"Không có gì, nhanh ăn đi. Em mệt rồi, đi ngủ trước, đợi ngày mai em sẽ dọn sau!"
Nói xong Lâm Thiển Y cũng không chờ Hạ Minh Duệ trả lời, đi thẳng vào phòng ngủ, tắt đèn.
Lâm Thiển Y quay mặt về cửa sổ, đưa lưng về phía bên ngoài, trong khoảng thời gian ngắn tâm tình có chút phức tạp, nước mắt bất giác chảy ra.
Trong lòng rầu rĩ, anh cư nhiên một câu giải thích cũng không có, dù cho là lừa gạt cô cũng được, nói rằng anh tăng ca tới khuya cũng được.
Nhưng mà anh lại ngay cả giải thích cũng không làm.
Có phải hay không là vì không cần, cho nên chẳng muốn giải thích. Cũng không nhất định phải giải thích?
Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Thiển Y cảm giác được sau lưng có nhiệt độ cơ thể ấm áp, chậm rãi từ phía sau ôm lấy chính mình.
Nhưng mà đêm nay cô thật sự không có tâm tình, đành phải mệt mỏi nói.
"Hạ Minh Duệ! Em mệt mỏi, đêm nay không muốn làm!"
Quả nhiên sau khi cô nói lời này, thân thể người phía sau trong chớp mắt cứng đờ, không nhúc nhích, chỉ là an tĩnh ôm cô.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753868/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.