"Ôn Hinh, không phải người em không thoải mái sao? Đã tốt chút nào chưa?"
Nhìn thấy Ôn Hinh, vẻ mặt Hạ Minh Duệ càng thêm ôn hoà, anh nhìn cô thân thiết hỏi.
"Anh Duệ, Ôn Hinh không sao rồi!"
Ôn Hinh cắn chặt môi mình, khuôn mặt tinh xảo hơi hơi cúi xuống, trong mắt tràn đầy ghen ghét.
"Được rồi, nếu đã tới đông đủ rồi thì dùng cơm thôi!"
Hạ Tử Ngang đặt tờ báo trong tay xuống, ngồi ở ghế chủ vị, gọi mọi người cùng nhau qua ăn cơm.
Giọng nói Hạ Tử Ngang trầm thấp thuần hậu, lại có nhàn nhạt uy nghiêm, giữa trán chứa đựng vẻ sắc bén, có điều đã lâu không có nhúng tay vào chuyện trong công ty, ngược lại có vẻ càng thêm ôn hoà.
Mộc Nam cứ như vậy bình tĩnh nhìn người đàn ông trung niên này, ánh mắt không ngừng loé lên, làm cho người ta đoán không ra anh đang suy nghĩ gì.
"Mộc Nam, ngồi đi!"
Thấy Mộc Nam đứng ngẩn người ở chỗ đó, Hạ Trí Vũ liền vỗ đầu vai anh, theo ánh mắt Mộc Nam, Hạ Trí Vũ ngại ngùng cười cười.
"Mộc Nam, để tôi giới thiệu một lượt cho anh, người này là ba tôi, còn đây là mẹ tôi!"
Hạ Trí Vũ ôn hoà cười, lễ độ giới thiệu người trong nhà cho Mộc Nam, còn người Mộc Nam đã gặp qua, anh không nhất thiết phải giới thiệu.
Mộc Nam giật mình lấy lại tinh thần, cười nhìn Hạ Trí Vũ một cái, sau đó cười như gặp may.
"Mộc Nam xin chào bác trai, bác gái, đột ngột quấy rầy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753854/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.