Anh lần lượt cứu mình, giúp đỡ mình, trong lòng cô vừa cảm động lại bất đắc dĩ! Nhưng mà sau khi anh giúp cô lại nói ra những lời đáng giận như vậy, có lúc lại khiến cho cô khó xử. Càng không rõ trong lòng anh rốt cuộc đang suy nghĩ gì, có đôi khi cô cũng cảm thấy mệt mỏi, rất mệt mỏi.
Cô nên tiếp tục yên lặng yêu anh như vậy ư? Nhưng mà ở cùng lâu ngày, cô càng cảm thấy nợ anh quá nhiều, giống như làm thế nào cũng không cách nào trả hết vậy.
"Một mình con gánh vác? Con có tiền sao? Con hiện tại ăn uống sinh hoạt đều nhờ vào nhà họ Hạ, con lấy cái gì tới gánh vác? Chỉ bằng tiếng tăm ăn chơi của mình sao?"
Hạ Tử Ngang vỗ mạnh xuống bàn, trong không khí toàn là tiếng rống lên với Hạ Minh Duệ, trong mắt tràn đầy ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật sự là làm bậy mà! Hạ Tử Ngang sao lại sinh ra một đứa con trai vô dụng như vậy!
"Không có!"
Hạ Minh Duệ mím môi, bên trong con ngươi đen nhánh thâm thuý là sóng ngầm âm u, làm cho người ta đoán không ra trong lòng anh nghĩ gì.
"Nếu không có, con tính làm thế nào mà trả?"
Hạ Minh Duệ thở dài một hơi, anh thật sự không muốn đối mặt với tình cảnh như vậy, thế nhưng người đối diện lại là cha mình, chẳng lẽ anh có thể động thủ thật sao?
"Ờ, ở đây con có một bản kế hoạch mới, con cảm thấy so với bản trước kia tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753843/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.