"Cô!"
Ôn Uyển Thiến đi ra ngoài vừa vặn gặp phải Ôn Hinh đang đi tới.
"Ôn Hinh? Sắc mặt sao lại kém như vậy?"
Ôn Uyển Thiến đứng lại, ánh mắt mang theo sự ôn hoà cùng yêu thuơng hiếm có.
"Chắc là do tối qua ngủ không ngon?"
Con ngươi của Ôn Hinh loé lên, nhẹ nhàng trả lời.
"Con đó, về sau nên chú ý nghỉ ngơi, còn có phải nắm thật chặt trái tim người đàn ông này mới đúng!"
Lời này của Ôn Uyển Thiến có ý tứ sâu xa, Ôn Hinh trái lại mờ mịt.
"Cô, lời này là có ý gì?"
Ôn Uyển Thiến đột nhiên nhìn trước nhìn sau, mãi đến khi xác định xung quanh không có ai mới kề sát vào Ôn Hinh nói nhỏ.
"Con thành thật nói cho cô nghe, con rốt cuộc có mang thai con của Hạ Minh Duệ không?"
Ôn Uyển Thiến nói quá mức trắng trợn, thế cho nên khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Hinh hoàn toàn bị màu đỏ bao trùm, sau đó cô nhanh chóng cúi đầu, cực kỳ ngại ngùng nói.
"Cô sao lại có thể nói như vậy?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Hinh đỏ đến mức có thể chảy ra nước.
"Con đứa nhỏ này, cô là đang giúp con nha. Nếu con mang thai con của Hạ Minh Duệ, còn sợ không đuổi được con đàn bà Lâm Thiển Y kia sao? Mọi việc phải để tâm một chút!”
"Con biết rồi, cô!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Hinh đỏ hồng, mất tự nhiên nói.
"Con vẫn chưa trả lời cô là có hay không?"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753832/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.