Nhìn thấy Hạ Minh Duệ một lần nữa rơi vào hôn mê, khoé miệng Ôn Hinh lộ ra một nụ cười mỉm mê người. Lúc này, cô không tiếp tục trì hoãn nữa, mà nhìn thoáng qua hướng cửa, chậm rãi cởi áo ngủ tơ tằm của mình ra.
--- ------ -------
Bên ngoài, Lâm Thiển Y vẫn tựa vào lan can thuyền, con ngươi đen nhánh thoáng hiện sự ưu thương không cách nào che dấu được.
"Tiểu Thiển, vì sao hôm nay Ôn Hinh lại ở cùng với Hạ Minh Duệ? Không phải Hạ Minh Duệ nên ở cùng với cậu sao?"
Lâm Thiển Y mím môi, nhìn biển cả ở phía xa, ánh mắt dao động.
"Tớ cũng không biết!"
Sau một lúc lâu, Lâm Na và Trần Hi mới nghe được giọng nói yếu ớt của cô, nhất thời có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Vậy tối nay cậu cũng ở trên thuyền ư?"
Lâm Na mở to đôi mắt đẹp nhìn nửa bên mặt Lâm Thiển Y chằm chằm.
"Ừ!"
"Ở cùng với Hạ Minh Duệ?"
"Ừ!"
"Vậy hiện tại có phải cậu nên quay về phòng mình nhìn một cái không? Chẳng lẽ cậu không thấy Hạ Minh Duệ ôm Ôn Hinh đi vào trong sao?"
Lâm Na bắt đầu có chút hoài nghi, người phụ nữ này thật sự yêu Hạ Minh Duệ sao? Vì sao khi nhìn thấy anh ta ôm người phụ nữ khác đi vào, cô còn có tâm tình ở đây hóng gió chứ?
Thần kinh cô bằng thép sao chứ?
"Như vậy được sao?"
Lâm Thiển Y có chút do dự, cô có tư cách gì mà quản chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753816/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.